61. Việc làm
Bản ngã muốn bạn làm những việc không cần thiết để chứng tỏ sự tồn tại, rằng nếu bạn không làm công việc nào đó thì sự tồn tại của bạn, định mệnh của bạn sẽ không được hoàn thành.
Đó chính là điều mà cha tôi và các giáo viên khác đã dạy, rằng: "Con phải làm công việc gì đó trong đời con, nếu không thì đời con sẽ chỉ là một kẻ lang thang, một kẻ luôn đi sau cùng, kẻ thất bại."
Tôi nói: "Cũng có thể đó là công việc mà con đã phải ở đây để làm, đó là trở thành một kẻ lang thang! Sao cũng được, cũng nên có một vài người cần thiết trở thành kẻ lang thang."
Một ông thầy giáo, người cứ mãi nói với tôi về chuyện việc làm đã nói: "Thật là mệt khi phải tranh luận với em." Và tôi nói với ông: "Đây chỉ là một cái bẫy của tâm lý học để làm nô lệ hóa con người, bắt họ phải làm những việc gì đó để nuôi dưỡng cái bản ngã của họ, nên nó nói rằng bằng việc lấp đầy những công việc này và người ta sẽ lấp đầy được định mệnh của người ta...”
Tôi nói tiếp với thầy giáo: "Em không có bất cứ định mệnh nào, bởi vì em không thể nhận thức được sự tồn tại này lại có bất cứ định mệnh nào cả. Loại định mệnh nào mà sự tồn tại này lại có thể có chứ? Khi công việc của sự tồn tại được hoàn thành, điều đó có nghĩa rõ ràng là nó sẽ chết, bởi vì không có gì khác cần được làm nữa cả. Mọi thứ đều đã xong, tấm màn được kéo lại.” Tôi nói: "Em không thể thấy bất cứ mục đích nào của những bông hoa, bất cứ mục đích nào của những cái cây, bất cứ mục đích nào của đại dương hay các vì sao."
Sự tồn tại không phải là một công việc, nó là một sự tán dương - một điệu nhảy của năng lượng sẽ luôn tiếp tục và tiếp tục mãi mãi theo những dạng khác nhau, nhưng không bao giờ biến mất. Năng lượng là bất diệt.
Và tôi nói với ông thầy: "Đừng bao giờ đề cập đến việc làm với em nữa. ‘Sự tán dương cuộc đời’ thì nghe còn được, nhưng ‘công việc’ là sao chứ? Nó phá hủy toàn bộ vẻ xinh đẹp của cuộc đời. Em thì đang trong điệu nhảy với toàn bộ sự tồn tại này, không phải trong điệu nhảy với thầy. Thầy có thể tiếp tục làm công việc của thầy. Công việc của thầy là gì chứ? Chỉ là một giáo viên địa lý. Em không thể nhận thức được tại sao sự tồn tại này lại cần một giáo viên địa lý. Toàn bộ địa lý chính là sự tồn tại; cái gì lại đi cần một giáo viên chứ? Chúng ta đang sống trong một thực trạng rất sai trái khi tạo ra một xã hội tham công tiếc việc, một thực trạng kết án những người không muốn tham gia vào nó. Em không muốn một câu trả lời sách vở nào của các thầy nữa. Điều các thầy nói em có thể tìm thấy trong thư viện, em không cần thầy để nói lại những điều đó. Em muốn nghe kinh nghiệm cá nhân của thầy. Thầy có bất cứ kinh nghiệm nào mà thầy có thể dạy tiếp không?"
Và tôi thấy khuôn mặt bối rối của họ, những đôi mắt trống rỗng của họ, tâm hồn trống rỗng của họ. Vâng, họ đầy ắp những thứ rác rưởi; tất cả mọi loại học thuyết; tín điều, giáo phái. Nếu bạn muốn họ đưa cho bạn một bài thuyết giáo thì sau đó họ có thể đưa cho bạn một bài thuyết giảng, một bài giảng xinh đẹp, về mục tiêu tối hậu của cuộc đời.
Và sự thật là; cuộc đời chỉ là ngay lúc này; không có cái gì tối hậu đằng sau cả.
Bạn sinh ra một mình, bạn chết đi cũng chỉ một mình; Giữa hai sự một mình này bạn có thể lừa dối chính mình rằng bạn không cô đơn, rằng bạn có vợ, có chồng; có con cái, tiền, quyền lực. Nhưng giữa hai sự một mình của sinh và tử bạn cũng chỉ có một mình mà thôi. Mọi thứ chỉ là giữ cho bạn kết dính với thứ này thứ khác, hoặc người này người khác, để bạn không nhận thức được về nó.
Mục lục chính.
Mục lục chính.
Nhận xét
Đăng nhận xét