Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2019

Dhammapada - Con đường của Phật - Tập 08 - Osho

Hình ảnh
Dhammapada: Con đường của Phật The Dhammapada: The way of the buddha Osho Tập 08 Chương 12. Sông không tồn tại Chương 12. Sông không tồn tại Chương 11. Tâm lí của vô ngã Chương 10. Hướng tới nhân loại mới Chương 9. Sannyas là dành cho sannyas Chương 8. Từ hỗn độn, sao được sinh ra Chương 7. Bạn đã ngủ đủ lâu rồi Chương 6. Tôi nói trắng ra Chương 5. Trong thế gian và vẫn linh thiêng Chương 4. Sách hướng dẫn của người điên Chương 3. Tự do phải được giành lấy Chương 2. Người đằng sau mọi người Chương 1. Không bằng lòng là thiêng liêng

Chương 12. Sông không tồn tại

Hình ảnh
Dhammapada: Con đường của Phật The Dhammapada: The way of the buddha Osho Tập 08 Chương 12. Sông không tồn tại Câu hỏi thứ nhất: Thưa thầy kính yêu, Làm sao thầy là đàn ông có thể nói về tâm hồn nữ được? Làm sao thầy biết rằng Thượng đế là ông? Gudrun Hofmann, tôi không nói như đàn ông, tôi không nói như đàn bà. Tôi không nói như tâm trí chút nào. Tâm trí được dùng, nhưng tôi nói như tâm thức, như nhận biết. Và nhận biết không là ông hay bà, nhận biết không là đàn ông không là đàn bà. Thân thể bạn có phân chia đó và tâm trí bạn cũng thế, bởi vì tâm trí bạn là phần bên trong của thân thể và thân thể bạn là phần bên ngoài của tâm trí bạn. Thân thể và tâm trí bạn là không tách rời; chúng là một thực thể. Thực ra, nói thân thể và tâm trí là không đúng; 'và' không nên được dùng. Bạn là thân tâm - thậm chí không có dấu gạch nối giữa hai từ này. Do đó, với thân thể, với tâm trí, 'nam', 'nữ' - các từ này là có liên quan, có nghĩa.

Chương 11. Tâm lí của vô ngã

Hình ảnh
Chương 11. Tâm lí của vô ngã Dhammapada: Con đường của Phật The Dhammapada: The way of the buddha Osho Tập 08 Chương 11. Tâm lí của vô ngã Câu hỏi thứ nhất: Thưa thầy kính yêu, Gurdjieff nói rằng để đạt tới ý chí thực người ra sẽ phải buông xuôi ý chí giả của mình trước hết. Điều này cũng đúng ở đây chứ? Peter Markee, nó đúng ở mọi nơi. Nó đúng vĩnh viễn. Chân lí là phổ quát: thời gian không tạo ra khác biệt, nơi chốn không tạo ra khác biệt. Và đây là một trong những chân lí nền tảng nhất của trưởng thành tâm linh: cái giả phải bị bỏ đi bởi vì cái giả là rào chắn. Bạn vẫn còn bị lừa bởi cái giả; do đó việc tìm kiếm cái thật chưa bao giờ bắt đầu. Bạn tin cái giả là cái thật. Thế thì tại sao bạn phải nỗ lực hiểu cái thật? Nếu bạn nghĩ rằng tối là sáng, thế thì cần gì tìm kiếm sáng? Nếu bạn nghĩ cuộc sống này là tất cả, thế thì không có vấn đề tìm và hỏi về kiếp sống khác. Nếu thời gian là toàn bộ thực tại của bạn, thế thì vĩnh hằng chưa bao giờ