Chương XXVI - 28 tháng giêng năm 1979

Zorba Buddha
Phật Zorba
Osho

 
Chương XXVI - 28 tháng giêng năm 1979


Buổi tối tại thính đường Trang Tử

Prem có nghĩa là tình yêu, sabine là từ Latinh, nó có nghĩa là bộ tộc Ý cổ. Tên của bạn có nghĩa là tình yêu cổ. Tình yêu là vĩnh hằng, luôn là vậy. Người yêu thay đổi, tình yêu vẫn tiếp tục. Tình yêu là vở kịch bất diệt của cuộc đời: nó có nhiều bộ mặt, nhiều hình dạng, nhưng nhân lõi của nó vẫn như vậy. Nó ở trong những ngôi sao, nó ở trong những bông hoa, nó ở trong đàn ông và đàn bà, nó ở trong những con thú, chim muông; và những người biết, họ nói rằng, thậm chí nó còn ở trong đá.

Điều mà chúng ta gọi là sự hấp dẫn không là gì mà là sự biểu lộ của tình yêu. Tình yêu là năng lượng kéo mọi thứ lại, cùng hướng tới trung tâm chưa biết. Tình yêu là năng lượng giữ cho tồn tại cùng nhau. Đó là thứ tình yêu biến tồn tại thành vũ trụ không hỗn độn.

Biến mất vào tình yêu. Đừng là người yêu, đừng là người được yêu, chỉ là tình yêu - và đó là sự giải thoát. Chính vì vậy mà toàn bộ thông điệp của tôi là sannyas.

Prem có nghĩa là tình yêu, markus có thể có nghĩa là nhiều thứ. Nghĩa La tinh là: thuộc về vị thần, vị thần chiến tranh - điều đó là xấu. Tôi không ngụ ý nó là vậy. Chiến tranh và Thượng đế không cùng nhau. Thượng đế chỉ có thể là hòa bình, bởi vì Thượng đế là hòa bình. Chiến tranh là của quỷ dữ. Chiến tranh là một cái gì đó vô cùng xấu; nó không thể liên quan tới Thượng đế. Nhưng trong những ngày xa xưa, chúng ta đã phóng chiếu tất cả những điều xấu xa của chúng ta vào Thượng đế. Thượng Đế Do Thái tuyên bố “Ta là Thượng đế ghen ghét”. Bây giờ nghĩ về điều đó, chính Thượng đế tuyên bố “Ta là ghen ghét” là quá xấu xa. Nó nên bị xóa bỏ khỏi kinh Cựu ước; nó phải bị bỏ đi, nó không còn phù hợp nữa. Nhân loại đã phát triển, con người hiểu cuộc sống nhiều hơn. Ghen ghét có thể là tốt đối với quỷ dữ, nhưng không phải đối với Thượng đế.

Cho nên tôi sẽ không làm cho markus có nghĩa là vị thần chiến tranh. Có nghĩa khác: trong tiếng Do Thái nó có nghĩa là large hammer. Cho nên đó là nghĩa tôi chọn: tình yêu và phẩm chất tao nhã, lễ độ.

Tình yêu luôn tao nhã, lễ độ. Nó là lời thì thầm mà không phải đối thoại. Tình yêu không phải là hét lên, không phải là ồn ào. Tình yêu thậm chí không phải là cười vang; nó chỉ là cười mỉm. Nó giống như một dạng hương thơm nhẹ nhàng của bông hoa: nó không tấn công, nó không hùng hổ. Nó thấm, nó lan tỏa, nó tràn ngập nhưng không chinh phục. Nó biết làm cách nào để buông bỏ và chính sự buông bỏ đó là bí mật chiến thắng của nó.

Cho nên hãy quên nghĩa khác của markus; nhớ rằng tên bạn có nghĩa là tình yêu, là tao nhã lễ độ.

Prem có nghĩa là tình yêu, erik có nghĩa là phẩm chất Giec-manh, nó có nghĩa là vua, và ai là vua sẽ là vua mãi mãi. Chỉ tình yêu có thể trao tặng vương quốc mà nó có thể giữ nguyên mãi mãi. Ngược lại đến cả như Alexander cũng phải mất vương quốc của mình; điều đó không thể là mãi mãi. Những gì bị chinh phục bởi vũ lực chỉ có thể là tạm thời. Những gì bị áp đặt không thể là vĩnh viễn, bởi vì kẻ thù mà bạn khuất phục không thể trở thành bạn bè; thực tế họ trở thành kẻ thù nguy hiểm hơn trước đó. Họ có thể đợi thời điểm để phản công, để trả thù. Đó là cuộc đấu tranh triền miên.

Chỉ vương quốc thực sự xuất hiện thông qua tình yêu. Jesus nói về điều đó - vương quốc đó bên trong bạn. Trong vương quốc giả, bạn chinh phục những người khác; trong vương quốc thực, bạn trở thành tự chinh phục. Và trở thành người chủ của chính mình, không trở thành nô lệ của bất kỳ ước mong, tư tưởng, của bất kỳ ham muốn, đó là điều quý giá nhất trong cuộc đời, vẻ huy hoàng chói lọi nhất có thể xuất hiện ở bất kỳ ai. Tôi đang không nói để hủy hoại những ước mong của bạn và những ham muốn của bạn; tôi không chống lại cơ thể bạn, tôi không chống lại những ước mong của bạn. Những gì tôi đang nói là: chúng không nên là chủ. Bạn nên là chủ và chúng nên là đầy tớ. Khi những ham muốn phục vụ bạn, khi những ước mong là những cái bóng của bạn thì cuộc đời được làm giàu một cách vô hạn.

Điều này có thể xảy ra chỉ thông qua tình yêu - không thông qua xung đột mà thông qua sự hòa hợp. Yêu chính bạn: đó là lời răn đầu tiên và sau đó chín lời răn khác sẽ tự theo sau. Nếu bạn yêu chính mình bạn không thể làm gì sai. Điều quan trọng, điều rất phi thường là tự yêu chính mình, làm cho con người có khả năng yêu tất cả. Và tình yêu là sự bảo vệ duy nhất chống lại quỷ dữ. Quỷ dữ không sợ đức hạnh của bạn: quỷ dữ chỉ sợ tình yêu của bạn.

Anand có nghĩa là phúc lạc, earnest là từ Giec-manh. Nghĩa đầu tiên là nghiêm trọng và đó là một cái gì đó bệnh hoạn. Trở nên nghiêm trọng là bệnh tật, bệnh tật nghiêm trọng.

Cuộc sống không dành cho những người nghiêm trọng, cuộc sống chỉ dành cho những người vui vẻ khôi hài. Hãy thành thật nhưng đừng nghiêm trọng. Thành thật là hiện tượng hoàn toàn khác. Thành thật xuất phát từ giản dị: nghiêm trọng xuất phát từ tính toán, ranh ma. Thành thật giống như trẻ nhỏ, rất thanh khiết. Nghiêm trọng là một cái gì đó áp đặt, giả tạo, giả vờ - nhưng nếu con người liên tục giả vờ, dần dần họ bắt đầu tin điều đó; nó trở thành tự động- thôi miên. Cho nên bỏ rơi ý tưởng về nghiêm trọng mà nó bám quanh từ “earnest”.

Nghĩa thứ hai là: con người rất hăng say với mục đích của mình, điều đó cũng không được. Điều đó mang tương lai đến, điều đó mang ước mong, tham vọng, mục tiêu đến. Chúng là những phẩm chất được xã hội đánh giá cao. Nhưng sannyas là cuộc đấu tranh chống lại những phẩm chất đó, bởi vì những phẩm chất đó tạo ra xã hội này và xã hội này không thể biến mất khỏi thế gian trừ khi những phẩm chất đó bị lấy khỏi.

Chúng ta phải lấy đi chính nền tảng dưới chân của xã hội cũ.

“Mục tiêu” nên là từ xấu; mặc dù đó không phải là bốn chữ cái [goal - four letters], điều đó không tạo ra nhiều khác biệt. Cuộc đời không nên sống theo mục tiêu; cuộc đời nên sống như là lễ hội, như bài ca, như điệu vũ, như tình yêu. Cuộc sống không nên là thương mại, cuộc sống không nên là trần tục. Và đó chính là điều tôi gọi là phẩm chất mộ đạo - sống cuộc đời không vì lý do nào khác ngoại trừ niềm vui sống tuyệt vời. Đó là món quà của Thượng đế. Hưởng thụ nó, thích thú nó nhưng đừng biến nó thành phương tiện cho một mục đích nào đó. Đó là ý nghĩa của mục tiêu: luôn biến mọi điều thành những mục đích nào đó, hy vọng bạn có mọi thứ vì những mục tiêu tương lai.

Tôi thuyết giảng bạn điều ngược lại: đừng hy sinh bất kỳ điều gì bạn có. Sống với nó, sống một cách toàn bộ, sống một cách mãnh liệt, sống hết mình - bởi vì, chỉ bằng việc sống trong toàn bộ mà thời điểm tiếp theo sẽ sinh ra từ đó.

Ngày mai sẽ xuất hiện từ cuộc sống ngày hôm nay, nó sẽ có hương vị của ngày hôm nay. Nếu bạn hy sinh ngày hôm nay, ngày mai của bạn sẽ rất xấu; và thế thì bạn cũng phải hy sinh điều đó vì ngày mai khác - và vân vân, thật kinh sợ.

Mọi người chỉ sống trong hy sinh. Họ chưa bao giờ đạt tới khoảnh khắc mà họ có thể hưởng thụ, vui vẻ; họ chưa bao giờ đạt tới khoảnh khắc mà họ có thể nhìn thấy món quà vĩ đại, và cảm nhận lòng biết ơn đối với Thượng đế. Họ luôn lỡ một cái gì đó, bởi vì mục tiêu rất xa trong tương lai. Mục tiêu không xa trong tương lại: mỗi thời điểm là mục tiêu của nó. Cho nên ý nghĩa đó cũng không đúng.

Nhưng có nghĩa rất đẹp trong từ này, nhưng nó không được sử dụng một cách bình thường; nó cũng có nghĩa là đại bàng. Tôi yêu điều đó… điều đó thật đẹp!

Cho nên tên bạn sẽ là: đại bàng phúc lạc. Toàn bộ bầu trời là của bạn - là đại bàng phúc lạc! Là chim, vui vẻ trên đôi cánh còn tốt hơn là làm con người nghiêm trọng, tham vọng, bị định hướng bởi mục tiêu. Đại bàng vỗ cánh dưới mặt trời, trong gió bao la là vô cùng đẹp.

Đại bàng biểu hiện cho tinh thần tự do và đó cũng là tinh thần của sannyas. Cho nên hãy quên mọi nghĩa khác. Và những nghĩa khác là vô cùng quan trọng; bạn sẽ nhận ra chúng trong mọi cuốn từ điển. Ý nghĩa mà bạn đang được trao, bạn có thể nhận ra là rất hiếm ở một nơi nào đó. Nhưng thậm chí nếu bạn không tìm ra nó thì cũng đừng chán nản! Tôi cho nó nghĩa là đại bàng!

*


[Một sannyasin mới hỏi tên một trung tâm thiền và cho nhóm nhảy múa của anh ta].

Đây sẽ là tên cho trung tâm thiền: Manisha. manish có nghĩa là sáng suốt - không phải là kiến thức, mà là sáng suốt. Trong lõi sâu nhất của bản thể chúng ta có suối rượu tiên: khi bạn uống nó bạn trở nên sáng suốt. Nó biến đổi bạn; bạn không là người cũ nữa. Người cũ đã biến đi và biến đi mãi mãi, một cái gì đó tuyệt đối mới, mà bạn đã không thể mơ, đã xuất hiện. Nó đoạn tuyệt với cái cũ.

Kiến thức là của bên ngoài, sáng suốt là của bên trong. Sáng suốt là sự tuôn trào của năng lượng bên trong bạn. Nó không có gì liên quan đến ký ức; nó có một cái gì đó liên quan đến trí thông minh. Và nên nhớ có sự khác biệt giữa người am hiểu và người thông minh. Hiểu biết là am hiểu, là thành thạo; họ phụ thuộc vào trí nhớ, họ là máy tính sinh học đẳng cấp. Người thông minh không phụ thuộc vào trí nhớ; họ phụ thuộc vào sự sáng suốt bên trong, sự thấu hiểu bên trong, tầm nhìn bên trong, cách nhìn mọi vấn đề. Mắt thứ ba của họ mở ra - đó là sự thấu hiểu, là sự sáng suốt của họ. Sự sáng suốt đó là manisha.

Cho nên đây sẽ là tên của trung tâm thiền của bạn.

Và bạn thích tên khác cho đoàn vũ kịch của bạn không?

Bạn muốn tên riêng hay cùng một tên đó?

Cùng tên sẽ hay hơn. - thu xếp mọi thứ dưới cái tên đó… nhảy múa, thiền, âm nhạc, mọi thứ, bởi vì sự sáng suốt, thấu hiểu chứa trong tất cả. Hãy để cho sự sáng suốt là cây cao, dưới nó mọi thứ đều có thể.

Lần đầu tiên đến với thời gian dài hơn.

Deva có nghĩa là linh thiêng; simon là từ Do Thái, nó có nghĩa là nghe một cách lịch thiệp… con người có khả năng nghe. Đó là một trong những khả năng vĩ đại nhất - khả năng rất hiếm hoi, rất ít người có nó. Nói là dễ dàng. Lắng nghe là rất khó. Do vậy mà người ta phát triển khoa học tâm lý. Không ai sẵn sàng nghe; nếu bạn muốn một người nào đó nghe bạn, bạn phải trả giá cho điều đó.

Đó chính là phân tâm học. Nhà phân tâm học đang không làm gì, họ không có gì để làm, nhưng nhiều điều xuất hiện. Tôi đang không nói rằng không có gì xuất hiện thông qua nó; nhiều điều xuất hiện thông qua nó, nhưng phân tâm học không làm gì. Tất cả những điều họ làm là ngồi sau giường bệnh và nghe. Họ nghe một cách tập trung, họ nghe một cách thông cảm, họ nghe một cách âu yếm; họ cởi mở với bạn. Họ không phê phán những gì bạn đang nói. Bạn không cần cảnh giác, bạn không cần nói một vài điều này và không cần nói một vài điều khác; bạn được hoàn toàn tự do. Họ trong tay bạn, họ không phán xét, không ước lượng, không lên án, không đánh giá; họ chỉ đơn giản là ở đó. Bạn có thể tin tưởng rằng họ không nghĩ tốt hoặc nghĩ xấu về bạn; việc nghe của họ là rất tự do.

Việc đó làm nhiều điều huyền diệu xuất hiện - bởi vì khi con người có thể rót trái tim mình một cách toàn bộ, không giữ lại gì, chính việc rót trái tim đó là tẩy nhẹ. Những vết thương bắt đầu rỉ mủ, tổn thương bề ngoài đối với ý thức. Con người có khả năng nói một nghìn lẻ một thứ mà họ đã luôn kìm nén, con người muốn nói nhưng không thể nói. Và thời điểm bạn nói chúng ra, bạn tự do khỏi chúng.

Chúng ta phải trả giá cho mọi người để họ nghe chúng ta, đó là điều rất xấu. Điều đó chỉ ra một điều đơn giản về con người hiện đại, rằng không người nào đồng cảm. Thậm chí người vợ cũng không sẵn sàng nghe người chồng, thậm chí người cha không sẵn sàng nghe con cái, thậm chí học sinh không sẵn sàng nghe thầy giáo; không ai sẵn sàng nghe bất kỳ ai. Mọi người đều ẩn phía sau những bức tường. Nếu bạn muốn một người nào đó nghe bạn, bạn phải hét lên. Thế thì, không chắc chắn rằng nó sẽ đạt tới hoặc sẽ đạt tới theo cách mà bạn muốn; mọi khả năng sẽ là hiểu sai.

Chúng ta đang sống trong một thế giới kỳ lạ nhất: giao tiếp đã biến mất. Và khi giao tiếp thông thường biến mất, thế thì nói gì về sự thật đây? Nói gì về bậc thầy và môn đệ đây?

Toàn bộ nghệ thuật của môn đệ lắng nghe bậc thầy - và lắng nghe một cách quá chăm chú, quá toàn bộ đến mức không người nghe nào bên ngoài mà chỉ có sự lắng nghe, tuyệt đối cởi mở, đón nhận. Thế thì sự thật có ma thuật trong nó: nếu bạn có thể cho phép nó đạt tới tim bạn, thế thì chỉ nghe là đủ để chuyển hóa bạn.

Cho nên bạn có một cái tên đẹp: nghe một cách linh thiêng. Đừng để nó giữ nguyên chỉ là tên: hãy để nó trở thành chính cách sống của bạn. Và nếu bạn có thể lắng nghe tôi một cách toàn bộ, không ràng buộc nào, không điều kiện nào, bạn sẽ ngạc nhiên: bạn cũng có thể nghe làn gió thổi qua ngọn thông, bạn có thể nghe chim muông ca hót buổi ban mai, bạn có thể nghe tiếng sấm và sóng vỗ trên đại dương. Bạn sẽ ngạc nhiên: sự thật được biểu lộ từ mọi nơi, sự thật được hét lên từ mọi ngóc ngách trong bạn! Sự thật được tuyên bố từ mọi nóc nhà. Chúng ta chỉ là những người mù và điếc - chúng ta không nhìn thấy, chúng ta không nghe thấy.

*


[Một sannyasin nói: tôi lo lắng về sức khỏe của mình. Kể từ khi tôi tham gia nhóm thuật giả kim, có sự run rẩy ghê gớm bên trong. Osho kiểm tra năng lượng của anh ta].

Không có gì phải lo lắng. Một cái gì đó tốt đang diễn ra. Một cái gì đó thực sự tốt đang diễn ra. Lần đầu tiên trong cuộc đời mình, năng lượng của bạn đã chuyển động. Bạn đã kìm giữ nó trong một thời gian dài; bạn vẫn còn kìm giữ nó một chút ít. Bạn sợ rằng đó là một cái gì đó điên khùng. Không phải vậy: đó chỉ là sự rung động mới. Cơ thể muốn hướng vào những phương diện mới, cơ thể đang sẵn sàng thực hiện bước nhảy và bạn thì đang giữ lại. Giống như xe hơi sẵn sàng chuyển động mà bạn thì lại không nhả phanh: động cơ rồ lên và rung mạnh. Cơ thể bạn cần hướng vào mô hình mới, cấu trúc mới - cho nên đừng giữ nó lại

Thuật giả kim đã thực hiện một cái gì đó thực sự ý nghĩa: nó đã làm rung động trái tim bạn. Nhưng tâm trí bạn vẫn không sẵn sàng cùng trái tim. Tâm trí bạn luôn lười biếng, tâm trí luôn tồi tệ Nó luôn tụt lại phía sau, bởi vì nó không đủ dũng cảm; tâm trí là kẻ hèn nhát. Trái tim biết rủi ro, biết làm cách nào đối mặt với thử thách mới, làm cách nào hướng vào vùng chưa biết, chưa có trên bản đồ. Trái tim sẵn sàng - trái tim bạn ngay lập tức hưởng ứng - nhưng đầu bạn vẫn không thả phanh.

Hãy thả phanh: sang số và thả phanh! Bạn thực sự có hệ thống năng lượng tốt - đó là chiếc Mercedes Benz!

*

[Một sannyasin mới quay trở lại nói, anh ta cảm thấy không bình ổn về việc đi từ phương Tây và quay về đó, nhưng điều đó không sao].

Không, điều đó tuyệt đối không sao; nó phải là như vậy.

Toàn bộ nỗ lực của tôi ở đây là hủy diệt tất cả những gì bạn có trong quá khứ, tất cả mọi gốc rễ sao cho cái mới có thể được sinh ra. Nhưng giữa hai trạng thái này buộc phải xảy ra. Gốc rễ cũ bị cắt và gốc rễ mới cần thời gian để phát triển; con người cảm thấy ở trung gian, không nơi này hoặc không nơi kia. Nhưng điều này là tuyệt vời như tôi muốn nó là vậy.

Sannyasin của tôi phải là thực thể phổ biến, là công dân của vũ trụ. Thậm trí trái đất này cũng rất nhỏ; chúng ta phải là vũ trụ. Tại sao lại không sở hữu những ngôi sao, những mặt trăng và những mặt trời? - khi chúng là của chúng ta! Tại sao lại giữ nguyên nghèo nàn một cách không cần thiết? Thời điểm một ai nghĩ “Ta là phương Tây” thì người đó nghèo nàn hơn, bởi vì người đó đang từ chối toàn bộ di sản phương Đông. Khi một người nào đó nói “Ta là người Ấn Độ” người đó còn nghèo hơn nữa, bởi vì người đó đang từ chối toàn bộ di sản của nhân loại. Khi một người nào đó nói “Ta là Thiên Chúa giáo” hoặc “Ta là Hindu” thì người đó trở thành kẻ ăn mày bởi chính sự lựa chọn của mình. Phê phán toàn bộ - không chỉ toàn bộ quá khứ mà còn toàn bộ tương lai. Đây là thế giới của chúng ta và chúng ta ở đây để phá hủy mọi đường biên.

Nếu nhiều triệu người trên thế giới là sannyasin, thế thì nhiều điều sẽ xuất hiện từ đó. Đây là sự khởi đầu thế giới mới, khái niệm mới về con người, con người đó sẽ không là đen hoặc trắng, Ấn Độ hoặc Đức, Trung Quốc hoặc Mỹ, cộng sản hoặc Thiên Chúa giáo, người đó sẽ chỉ đơn giản là con người, tuyệt đối vui vẻ, tuyệt đối trong vui mừng lễ hội, người đó sẽ là nhà thơ, ca sĩ, vũ công, nhạc sĩ. Đúng, những thứ đó là tuyệt đẹp.

Nếu bạn có thể di chuyển một bước, tôi sẽ nói thêm một bước nữa; khi bạn sẵn sàng thực hiện bước khác, tôi sẽ nói về bước khác. Nhưng tầm nhìn là vĩ đại: tầm nhìn bao hàm nhất.

Anand có nghĩa là phúc lạc, niraj có nghĩa là đám mây - đám mây phúc lạc. Phúc lạc là không thể định nghĩa, giống như đám mây. Đó là cảm giác mơ hồ, không phải là ý nghĩ chắc chắn. Nó giống với hương thơm hơn là bông hoa. Bạn không thể cầm được nó: khoảnh khắc bạn cố để cầm nó bạn sẽ lỡ nó. Nó cũng giống như đám mây bởi vì nó không có đích đến. Nó đơn giản là bồng bềnh trôi, không có bất kỳ mục đích nào. Nó sẽ không tới đâu, hoặc tới nơi nào đó mà gió mang nó đến. Cho nên đây là trường hợp của phúc lạc: không có hướng - và thời điểm bạn bắt đầu định hướng nó, bạn bắt đầu giết nó. Nó chỉ có thể tồn tại trong tự do hoàn toàn.

Nó cũng giống như đám mây, bởi vì nó có nhiều dạng. Khoảnh khắc này bạn có thể nhìn thấy con voi trong đám mây. Khoảnh khắc khác nó biến đi; có con hổ. Khoảnh khắc đó cũng biến đi. Cho nên đó là trường hợp của phúc lạc: có hàng triệu dạng bởi vì nó là lỏng. Khoảnh khắc này nó là vẻ đẹp, khoảnh khắc khác nó là âm nhạc, khoảnh khắc nữa là tình yêu, vân vân.

Nên nhớ điều đó, rằng phúc lạc là đám mây và hãy trở thành đám mây phúc lạc.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đứa trẻ nổi loạn - Osho

Tự truyện - Cuộc đời luận sư Osho