Tôi chỉ là một hữu thể người bình thường
- Osho, Ông thực sự là ai?
- Tôi chỉ là chính mình. Không là kẻ tiên tri, không là Messiah (Đấng cứu thế), không là Christ. Chỉ là một con người bình thường. Giống như bạn.
- Ồ, không phải hoàn toàn như thế!
- Đúng. Không hoàn toàn như thế! Bạn vẫn còn ngủ, nhưng cái đó không khác biệt bao nhiêu. Trước đây, tôi cũng đã ngủ; một ngày kia, bạn sẽ có thể tỉnh dậy. Bạn có thể tỉnh dậy ngay khoảnh khắc này, không ai ngăn cản được điều đó. Cho nên sự khác biệt cũng không có gì đáng kể.
(Từ một cuộc phỏng vấn với Robert Green, California)
Tôi chưa bao giờ là người "tâm linh" theo cái nghĩa mà bạn thường hiểu. Tôi chưa bao giờ đi lễ đền, hoặc đi nhà thờ, hoặc đọc kinh điển hoặc theo những pháp môn tu tập nào đó để tìm ra chân lý, hoặc phụng thờ Thượng đế, hoặc nguyện cầu Thượng đế. Đó không phải là cách của tôi chút nào. Do vậy, chắc chắn bạn có thí nói rằng tôi không đang làm một cái gì "tâm linh". Nhưng đối với tôi, tính tâm linh có một ý nghĩa hoàn toàn khác. Nó cần một cá tính trung thực. Nó không chấp nhận bất cứ loại lệ thuộc nào. Nó tạo ra một sự tự do cho chính mình, bất luận phải trả giá nào. Nó không bao giờ ở giữa đám đông, nhưng một mình, bởi vì đám đông chưa bao giờ tìm thấy bất cứ chân lý nào. Chân lý đã từng được tìm thấy chỉ trong sự cô độc của con người.
Do vậy, tính tâm linh, theo quan niệm của tôi, có một nghĩa khác với ý tưởng của bạn về nó. Những câu chuyện về thời thơ ấu của tôi, nếu bạn có thể hiểu chúng. Hãy lắng nghe và có tìm những phẩm chất nào đó, không chỉ là câu chuyện, mà phẩm chất nội tại nào đó, nó chạy như một sợi chỉ mỏng qua suốt tất cả những tự thuật này. Và cái sợi chỉ mỏng xuyên suốt đó là "tính tâm linh".
Tính tâm linh, đối với tôi, chỉ đơn giản có nghĩa là phát hiện ra chính mình.
Tôi không bao giờ cho phép bất cứ ai làm công việc này thay tôi - bởi vì không ai có thể làm công việc này thay cho bạn; bạn phải tự làm lấy cho mình.
Mục lục chính.
Mục lục chính.
Nhận xét
Đăng nhận xét