Chương 47: Thiền tantra với các kỹ thuật ánh sáng
31 tháng 3 năm 1973, buổi tối tại Bombay, Ấn Độ
70. Hãy xem tinh chất của bạn như những tia sáng đang dâng trào từ trung tâm tới trung tâm trên cột sống, và “sức sống" cũng dâng trào như thế trong bạn.
71. Hoặc ở giữa các không gian, cảm nhận đây là tía chớp.
72. Cảm nhận vũ trụ như là sự hiện diện mờ sáng vĩnh hằng.
Con người có thể được xem xét theo ba phương diện: dạng bình thường, bất thường và siêu thường. Tâm lý học phương Tây về cơ bản quan tâm tới dạng bất thường, bệnh lý, dạng đã rơi xuống từ mức thông thường, đã rơi xuống từ mức chuẩn. Tâm lý học phương Đông, tantra và yoga xem xét con người theo quan điểm của dạng siêu thường - dạng người đã vượt lên trên mức chuẩn. Cả hai đều là bất thường. Người bệnh lý là bất thường bởi vì người đó không khỏe mạnh, và người khác thường cũng là bất thường bởi vì người đó khỏe mạnh hơn bất cứ người bình thường nào. Sự khác biệt là về mặt tiêu cực và tích cực.
Tâm lý học phương Tây đã phát triển như là một phần của ngành tâm lý trị liệu. Freud, Jung, Adler và những nhà tâm lý khác đã điều trị dạng người bất thường, là người bị bệnh tâm thần. Vì điều này mà toàn bộ thái độ phương Tây đối với con người đã trở nên sai lầm. Freud đã nghiên cứu nhiều ca bệnh lý. Tất nhiên, chẳng có người khỏe mạnh nào muốn đến với ông - chỉ những người bệnh tâm thần. Họ được ông nghiên cứu, và vì sự nghiên cứu đó mà ông nghĩ rằng bây giờ mình đã hiểu con người.
Những người bệnh lý không thực sự là những con người, họ bị bệnh, và bất cứ điều gì dựa trên nghiên cứu về họ đều rất sai lầm và có hại. Điều này đã được chứng minh là có hại bởi vì con người được nhìn từ một quan điểm bệnh lý. Nếu một trạng thái đặc biệt của tâm trí được chọn và trạng thái đó là bệnh tật, bệnh lý, thì toàn bộ hình ảnh con người trở nên dựa trên bệnh tật. Vì thái độ này mà toàn bộ xã hội phương Tây đi xuống - vì dạng người bệnh tật là cơ sở, dạng người biến thái đã trở thành nền tảng.
Và nếu bạn chỉ nghiên cứu dạng người bất thường thì bạn không thể hiểu bất cứ khả năng nào của dạng người siêu thường. Với Freud thì vị phật là không thể hiểu. Vị đó chắc phải là hư cấu, thần thoại. Vị phật không thể là một điều có thực. Freud đã chỉ tiếp xúc với những người bệnh, những người thậm chí không bình thường, và bất cứ điều gì ông ấy nói về người bình thường cũng dựa trên nghiên cứu về người bất thường. Điều đó giống như vị thầy thuốc đang nghiên cứu.
Không người khỏe mạnh nào sẽ đến với ông ấy, không có nhu cầu. Chỉ có những người không khỏe mạnh sẽ đến. Chỉ bởi nghiên cứu rất nhiều người không khỏe mà ông đã tạo ra một hình ảnh về con người trong tâm trí mình, nhưng hình ảnh đó không thể là của con người. Nó là không thể bởi vì con người không chỉ là bệnh tật. Và nếu bạn đặt khái niệm của mình về con người dựa trên bệnh tật thì toàn bộ xã hội sẽ đau khổ.
Tâm lý học phương Đông, cụ thể là tantra và yoga cũng có một khái niệm về con người, nhưng khái niệm đó dựa trên nghiên cứu về con người siêu thường - Phật, Patanjali, Shankara, Nagarjuna, Kabir, Nanak - về những người đã đạt tới đỉnh của tiềm năng và khả năng của con người. Dạng thấp nhất (con người thấp kém nhất) đã không được xem xét, chỉ dạng cao nhất. Nếu bạn xem xét dạng cao nhất thì tâm trí bạn trở thành một lối mở, bạn có thể phát triển bởi vì bây giờ bạn biết đạt tới cái cao hơn là điều có thể. Nếu bạn xem xét dạng thấp nhất thì không thể có sự phát triển nào. Không có thử thách. Nếu bạn là dạng bình thường bạn cảm thấy hạnh phúc. Chỉ cần bạn không lệch lạc, bạn không ở trong bệnh viện tâm thần. Bạn có thể cảm thấy tốt, nhưng không có thử thách.
Nhưng nếu bạn tìm kiếm dạng người siêu thường, khả năng cao nhất là bạn có thể trở thành, nếu ai đó đã trở thành khả năng đó, nếu khả năng đó đã trở thành hiện thực ở ai đó, thế thì khả năng để phát triển mở ra. Bạn có thể phát triển. Thử thách đến với bạn, và bạn không cần thỏa mãn với chính mình. Những sự đạt được cao hơn là điều có thể và chúng đang mời gọi bạn. Điều này phải được hiểu một cách sâu sắc. Chỉ khi đó tâm lý tantra mới được hình dung. Bất cứ bạn đang là gì thì cũng không phải là sự kết thúc. Bạn chỉ đang ở trung gian. Bạn có thể rơi xuống, bạn có thể vươn lên. Sự phát triển của bạn còn chưa kết thúc. Bạn không phải là sản phẩm cuối cùng; bạn chỉ đang là một lối dẫn. Một cái gì đó đang không ngừng phát triển trong bạn.
Tantra hình thành và đặt toàn bộ kỹ thuật của nó dựa trên khả năng phát triển này. Và nên nhớ, trừ khi bạn trở thành điều bạn có thể trở thành, bạn sẽ không thỏa mãn. Bạn phải trở thành điều bạn có thể trở thành - buộc phải thế! Nếu không bạn sẽ thất vọng, bạn sẽ cảm thấy vô nghĩa, bạn sẽ cảm thấy cuộc đời không có mục đích. Bạn có thể tiếp tục, nhưng không thể có niềm vui nào. Và bạn có thể thành công trong nhiều vấn đề khác, nhưng bạn sẽ thất bại với chính mình. Và điều này đang xảy ra. Một người nào đó trở nên rất giàu và mọi người nghĩ rằng giờ đây anh ta đã thành công. Mọi người, trừ anh ta, đều nghĩ rằng anh ta đã thành công. Anh ta biết thất bại của mình. Giàu có, nhưng anh ta đã thất bại. Bạn là một người danh tiếng, một lãnh tụ, một chính khách. Mọi người đều nghĩ rằng họ đã thành công, nhưng họ đã thất bại. Thế giới này thật kỳ lạ: bạn thành công trong mắt mọi người trừ trong chính mắt mình.
Mọi người đến chỗ tôi hàng ngày. Họ nói họ có mọi thứ, nhưng bây giờ là cái gì? Họ là những người thất bại, nhưng họ đã thất bại ở đâu? Liên quan với những thứ bên ngoài thì họ đã không thất bại, vậy tại sao họ cảm thấy sự thất bại này? Tiềm năng bên trong họ vẫn giữ nguyên là tiềm năng. Họ đã không nở hoa. Họ đã không đạt được điều mà Maslow gọi là “tự-hiện thực hóa”. Họ là những người thất bại - thất bại bên trong, và rốt cuộc thì những gì người khác nói về mình là vô nghĩa. Những gì bạn cảm thấy mới có ý nghĩa.
Nếu bạn cảm thấy rằng mình là một người thất bại, người khác có thể nghĩ rằng bạn là một Napoleon hay một Alexander Đại đế, nhưng điều đó không tạo ra khác biệt. Đúng hơn là điều đó làm cho bạn chán nản hơn. Mọi người đều nghĩ rằng bạn là một người thành công, và bây giờ bạn không thể nói rằng bạn không thành công - nhưng bạn biết mình không phải như thế. Bạn không thể đánh lừa mình. Liên quan tới tự-hiện-thực-hóa thì bạn không thể đánh lừa. Sớm hay muộn bạn sẽ phải xem xét chính mình và nhìn sâu vào con người mình để biết những gì đã xảy ra. Cuộc sống bị lãng phí. Bạn đã từ bỏ cơ hội và thu thập những thứ vô nghĩa.
Tự-hiện-thực-hóa liên quan tới đỉnh cao nhất của sự phát triển của bạn, nơi bạn có thể cảm nhận sự mãn nguyện sâu sắc, nơi bạn có thể nói, “Đây là định mệnh tôi, đây là điều tôi muốn, đây là lý do tại sao tôi ở đây, trên trái đất này”. Tantra liên quan tới tự-hiện-thực-hóa đó - tới cách giúp bạn phát triển hơn. Và nên nhớ, tantra liên quan tới bạn, không phải tới những lý tưởng. Tantra không liên quan tới những lý tưởng; nó liên quan tới bạn như bạn đang là và như bạn có thể trở thành.
Sự khác biệt là rất lớn. Mọi rao giảng đều liên quan tới những lý tưởng. Chúng nói hãy trở nên như Đức Phật, trở nên như Jesus, trở nên giống thế này hay thế kia. Chúng có những lý tưởng, và bạn phải trở thành giống những lý tưởng đó. Tantra không có lý tưởng nào dành cho bạn. Lý tưởng chưa biết của bạn tàng ẩn trong bạn ; nó không thể được trao cho bạn. Bạn không cần phải trở thành Phật, không cần thiết. Một Đức Phật là đủ rồi, và không sự lặp lại nào là có giá trị. Tồn tại luôn luôn là duy nhất, nó không bao giờ lặp lại; lặp lại là nhàm chán. Tồn tại luôn luôn mới, vĩnh viễn mới, nên ngay cả một vị Phật cũng không được lặp lại - một hiện tượng đẹp như thế nhưng cũng không được lặp lại.
Tại sao? Bởi vì thậm chí nếu một vị Phật được lặp lại thì cũng sẽ tạo ra sự nhàm chán. Công dụng là gì? Chỉ cái duy nhất là ý nghĩa; những sao chép không có ý nghĩa. Chỉ nếu bạn là nguyên bản thì định mệnh bạn mới được thỏa mãn. Nếu bạn là sao chép, bạn đã bỏ lơ.
Vậy nên tantra không bao giờ nói hãy giống điều này hay điều nọ; không cỏ lý tưởng. Tantra không bao giờ nói về những lý tưởng; do vậy mà có tên là “tantra”. Tantra nói về các kỹ thuật - không bao giờ nói về các lý tưởng. Nó nói về cách bạn có thể trở thành; nó không bao giờ nói là cái gì. Nó tồn tại vì cái cách đó. Tantra có nghĩa là kỹ thuật; chính từ tantra có nghĩa là kỹ thuật. Nó liên quan tới “cách” bạn có thể trở thành, nó không liên quan tới là gì. Cái “là gì” đó sẽ được tạo ra từ sự phát triển của bạn. Chỉ sử dụng kỹ thuật, và dần dần tiềm năng nội tại của bạn sẽ trở thành hiện thực. Khả năng chưa có trong biểu đồ sẽ trở nên mở ra, và khi nó mở ra bạn sẽ nhận ra nó là gì. Và không ai có thể nói nó là gì. Trừ khi bạn trở thành nó, không ai có thể dự đoán bạn có thể trở thành gì.
Cho nên tantra mang đến cho bạn duy nhất những kỹ thuật - không bao giờ là những lý tưởng. Đây là điều khác với mọi giáo lý đạo đức. Các giáo lý đạo đức luôn luôn đưa ra những lý tưởng. Thậm chí nêu họ nói về những kỹ thuật thì những kỹ thuật đó cũng luôn luôn dành cho những lý tưởng cụ thể. Tantra không trao cho bạn lý tưởng nào; bạn là lý tưởng, và tương lai của bạn còn chưa biết. Không có ý tưởng nào từ quá khứ có thể giúp được gì, bởi vì không gì có thể được lặp lại, và nếu nó được lặp lại nó là vô nghĩa.
Các vị tu sĩ Zen nói hãy nhớ và tỉnh táo. Nếu bạn gặp Phật trong khi đang thiền, ngay lập tức giết ông ấy; đừng cho phép ông ấy đứng đó. Các vị tu sĩ Zen là những môn đệ của Đức Phật, và họ nói giết Phật ngay lập tức nếu bạn gặp ông trong thiền, bởi vì tính cách, lý tưởng của Phật có thể trở nên rất thôi miên đến mức bạn có thể quên chính mình, và nếu bạn quên bản thân mình, bạn đã bỏ lỡ con đường. Đức Phật không phải là lý tưởng; bạn chính là lý tưởng, là tương lai chưa biết của mình. Điều đó phải được khám phá.
Tantra mang đến cho bạn các kỹ thuật để khám phá. Kho báu ở bên trong bạn. Vậy hãy nhớ điều thứ hai này: rất khó tin rằng bạn là người lý tưởng - bạn khó tin bởi vì mọi người đang lên án bạn. Không có ai chấp nhận bạn, ngay cả chính bạn. Bạn liên tục lên án mình. Bạn luôn luôn nghĩ phải giống ai đó, và điều đó là giả, là nguy hiểm. Nếu bạn cứ nghĩ như thế thì bạn sẽ trở thành một thứ giả và mọi thứ sẽ là giả tạo.
Bạn có biết từ ‘phoney: giả’ xuất phát từ đâu không? Nó xuất phát từ từ telephone: điện thoại. Vào thời kỳ mới có điện thoại, sự truyền dẫn rất giả, rất không thật đến mức một giọng nói thật và một giọng nói giả đều được nghe từ điện thoại - giọng nói giả đó là của máy móc. Giọng nói thật đã bị mất, nhưng chỉ trong những ngày đầu. Từ đó mà có từ phoney: giả. Nếu bạn đang bắt chước ai đó, bạn sẽ trở thành giả, bạn sẽ là không thật. Một phương tiện máy móc sẽ có đó quanh bạn, và thực tại của bạn, giọng nói thật của bạn, sẽ bị mất. Cho nên đừng là giả, hãy là thật.
Tantra tin bạn. Chính vì vậy mà có rất ít người tin tantra - bởi vì không có ai tin chính mình. Tantra tin bạn và nói rằng bạn là lý tưởng, nên đừng bắt chước bất cứ ai. Bắt chước sẽ tạo ra một tính cách giả quanh mình. Bạn có thể vẫn cứ hoạt động cùng tính cách giả đo mà lại nghĩ nó là bạn, nhưng không phải thế. Vậy nên điều thứ hai nên nhớ là không có lý tưởng cố định. Bạn không thể nghĩ về tương lai, bạn chỉ có thể nghĩ về hiện tại - chỉ trong tương lai ngay trước mắt bạn mới có thể phát triển. Không có tương lai cố định nào, và không có tương lai cố định nào là điều tốt; ngược lại sẽ không có tự do. Nếu có một tương lai cố định thì con người là một robot.
Bạn không có tương lai cố định. Bạn có đa khả năng; bạn có thể phát triển theo nhiều hướng. Nhưng điều duy nhất sẽ mang đến cho bạn sự mãn nguyện tột đỉnh đó là bạn phát triển - bạn phát triển theo cách mà mỗi sự phát triển lại tạo ra sự phát triển xa hơn. Các kỹ thuật là hữu ích bởi vì chúng là khoa học. Bạn tránh được sự lang thang, sự mò mẫm không cần thiết. Nếu bạn không biết kỹ thuật nào, bạn sẽ mất nhiều kiếp. Bạn sẽ tới mục tiêu bởi vì năng lượng sống trong bạn sẽ vận động trừ khi nó đến cái điểm mà không thể có sự vận động nào. Nó sẽ tiếp tục di chuyển tới đỉnh cao nhất, và đó là lý do tại sao con người cứ ra đời rồi lại ra đời. Để tự mình, bạn sẽ đạt tới - nhưng bạn sẽ phải du hành rất, rất dài và hành trình sẽ rất tẻ nhạt và nhàm chán.
Khi có một bậc thầy, có những kỹ thuật mang tính khoa học, bạn có thể tiết kiệm được nhiều thời gian, cơ hội và năng lượng. Và đôi khi chỉ trong vài giây bạn có thể phát triển xa đến mức thậm chí trong nhiều kiếp bạn sẽ không thể phát triển xa như thế. Nếu một kỹ thuật phù hợp được sử dụng thì sự phát triển bùng nổ, và những kỹ thuật này đã được sử dụng trong hàng triệu năm thử nghiệm. Chúng không được phát minh bởi một người; chúng được phát minh bởi nhiều, nhiều người tìm kiếm, và chỉ có cái cốt lõi được nêu ra ở đây. Trong một trăm mười hai kỹ thuật này, mọi kỹ thuật trên khắp thể giới đều đã được bao hàm.
Không kỹ thuật nào tồn tại bất cứ ở đâu mà không được bao hàm trong một trăm mười hai kỹ thuật này; về cốt lõi chúng là toàn bộ sự tìm kiếm tâm linh. Nhưng tất cả các kỹ thuật này không phải là dành cho mọi người, nên bạn sẽ phải thử nghiệm chúng. Chỉ một số kỹ thuật nào đó sẽ có ích cho bạn, và bạn sẽ phải tìm ra chúng. Có hai cách: bởi chính sự thử nghiệm và sự mắc lỗi của bạn, cho đến khi bạn tình cờ gặp một cái gì đó mà nó bắt đầu tác động và bạn bắt đầu phát triển, thế thì bạn hãy đi cùng với nó; hoặc bạn buông bỏ trước một bậc thầy nào đó và vị đó tìm ra những gì sẽ phù hợp với bạn. Đây là hai cách. Bạn có thể chọn. Bây giờ là kỹ thuật.
Kỹ thuật đầu tiên:
Hãy xem tinh chất của bạn như những tia sáng đang dâng trào từ trung tâm tới trung tâm trên cột sống, và “sức sống” cũng dâng trào như thế trong bạn.
Nhiều phương pháp yoga dựa trên kỹ thuật này. Đầu tiên phải hiểu nó là gì; rồi áp dụng. Các đốt sống, cột sống, là nền tảng cho cả hai, thân và tâm của bạn. Tâm trí bạn, đầu bạn, là phần cuối của cột sống của bạn. Toàn bộ cơ thể bắt rễ vào cột sống. Nếu cột sống trẻ trung, bạn trẻ trung. Nếu cột sống già, bạn già. Nếu bạn có thể giữ cho cột sống của mình trẻ trung thì trở nên già là điều khó. Mọi thứ phụ thuộc vào cột sống của bạn. Nếu cột sống của bạn sống động, bạn sẽ có một đầu óc rất minh mẫn. Nếu cột sống là vô tri giác và thô cứng, bạn sẽ có một đầu óc rất đần độn. Toàn bộ yoga cố gắng bằng mọi cách làm cho cột sống của bạn sống động, rực sáng, tràn đầy ánh sáng, trẻ trung và tươi mới.
Cột sống có hai điểm mút: điểm khởi đầu chính là trung tâm dục và điểm kết thúc là sahasrar, trung tâm thứ bảy trên đỉnh đầu. Điểm đầu tiên của cột sống gắn liền với trần thế, và tình dục là thứ trần thế nhất trong bạn. Từ trung tâm đầu tiên trong cột sống của bạn, bạn kết nối với tự nhiên, với cái Sankhya đã gọi là prakrati - cái trần thế, cái vật chất. Từ trung tâm cuối cùng, hay cực thứ hai, sahasrar, ở trong đầu, bạn kết nối với điều linh thiêng. Đây là hai cực của sự sống của bạn. Đầu tiên là tình dục và thứ hai là sahasrar. Trong tiếng Anh không có từ nào cho sahasrar. Đây là hai cực. Cuộc sống của bạn sẽ hoặc là định hướng dục hoặc là định hướng sahasrar. Hoặc năng lượng của bạn sẽ chảy từ trung tâm dục xuống trở lại với trần thế, hoặc năng lượng của bạn sẽ được tỏa ra từ sahasrar vào vũ trụ. Từ sahasrar bạn tuôn chảy vào brahman, vào sự tồn tại tuyệt đối. Từ tình dục bạn chảy xuống sự tồn tại tương đối. Đây là hai dòng chảy, hai khả năng. Trừ khi bạn bắt đầu chảy lên, đau khổ của bạn sẽ không bao giờ kết thúc. Bạn có thể có những thoáng qua về hạnh phúc, nhưng chỉ là những thoáng qua - và là những hạnh phúc rất ảo tưởng.
Khi năng lượng bắt đầu di chuyển lên, bạn sẽ có ngày càng nhiều sự thoáng qua thực hơn. Và một khi nó tới sahasrar và được tỏa ra từ đó, bạn sẽ có được niềm phúc lạc tuyệt đối. Đó là niết bàn. Thế rồi không còn sự thoáng qua nào; bạn trở thành chính niềm phúc lạc. Thế nên toàn bộ vấn đề đối với yoga và tantra là làm sao di chuyển năng lượng lên thông qua các đốt sống, thông qua cột sống, làm sao giúp nó chống lại lực hấp dẫn. Tình dục thì rất dễ bởi vì nó tuân theo lực hấp dẫn. Trái đất đang hút mọi thứ xuống, quay lại; năng lượng tình dục của bạn bị trái đất hút xuống. Có thể bạn chưa nghe thấy điều này, nhưng các phi hành gia đã cảm nhận được điều này - thời điểm họ vượt ra ngoài lực hút của trái đất, họ hầu như không cảm thấy thích tình dục. Khi cơ thể giảm trọng lượng, dục tính tan biến, biến mất.
Trái đất đang kéo năng lượng của bạn xuống và điều này là tự nhiên, bởi vì năng lượng sống đến từ trái đất. Bạn ăn thức ăn và bạn đang tạo ra năng lượng sống bên trong mình; nó đến từ trái đất, và trái đất đang hút nó lại. Mọi thứ đều trở về nguồn của nó. Và nếu nó tiếp tục di chuyển theo cách này, thì năng lượng sống sẽ quay trở lại nhiều lần, và bạn đang di chuyển theo một vòng tròn, bạn sẽ không ngừng di chuyển từ đời này sang đời khác. Bạn có thể vẫn cứ di chuyển như thế này một cách vô hạn, trừ khi bạn thực hiện một cú nhảy giống như phi hành gia. Như các phi hành gia, bạn phải thực hiện cú nhảy và vượt ra ngoài vòng tròn. Khi đó khuôn mẫu của lực hấp dẫn của trái đất bị phá vỡ. Nó có thể bị phá vỡ!
Các kỹ thuật ở đây là để làm sao có thể phá vỡ nó - để làm sao năng lượng có thể di chuyển theo phương thẳng đứng và dâng lên bên trong bạn, đạt tới những trung tâm mới; để làm sao những năng lượng mới có thể được tiết lộ bên trong bạn, biến bạn thành một người mới với mỗi chuyển động. Và khi năng lượng được giải tỏa từ sahasrar của bạn, đối cực của tình dục, bạn không còn là con người nữa. Thế rồi bạn không còn thuộc về trái đất này; bạn đã trở nên linh thiêng. Đó là ý nghĩa khi chúng ta nói Krishna là Thượng đế hay Phật là Thượng đế. Cơ thể họ giống cơ thể bạn - cơ thể họ sẽ phải đổ bệnh, và cơ thể sẽ phải chết - mọi thứ xảy ra trong cơ thể họ như xảy ra với cơ thể bạn. Chỉ có một điều không xảy ra trong cơ thể họ mà đang xảy ra với bạn: năng lượng đã phá vỡ khuôn mẫu của lực hấp dẫn.
Nhưng bạn không thể nhìn thấy điều đó, nó không hiển hiện với mắt bạn. Nhưng có những lúc, khi bạn đang ngồi bên một vị Phật, bạn có thể cảm thấy điều này. Bỗng nhiên bạn cảm nhận một sự dâng trào năng lượng trong bạn, và năng lượng của bạn bắt đầu đi lên. Chỉ khi đó bạn mới biết điều gì đó đã xảy ra. Chỉ bởi tiếp xúc với một vị phật mà năng lượng của bạn bắt đầu di chuyển lên tới sahasrar. Vị phật có tác động mạnh đến mức ngay cả trái đất cũng ít tác động hơn; nó không thể hút năng lượng của bạn xuống. Những người đã cảm thấy điều này quanh vị Jesus, vị Phật, vị Krishna, đã gọi họ là Thượng đế. Họ có một nguồn năng lượng khác mạnh hơn trái đất.
Làm sao khuôn mẫu này có thể bị phá bỏ? Kỹ thuật này rất hữu ích đối với việc phá bỏ khuôn mẫu này. Đầu tiên hiểu đôi điều cơ bản. Một, nếu bạn đã từng quan sát, chắc bạn đã quan sát thấy năng lượng dục của mình vận động cùng với sự tưởng tượng. Chỉ thông qua tưởng tượng mà trung tâm dục của bạn bắt đầu hoạt động. Thực ra, không có sự tưởng tượng thì nó không thể hoạt động. Chính vì vậy mà nếu bạn đang yêu ai đó thì nó hoạt động tốt hơn - bởi vì với tình yêu mà sự tưởng tượng xuất hiện. Nếu bạn không yêu thì điều đó rất khó. Nó sẽ không hoạt động.
Đây là lý do tại sao vào thời xa xưa không có mại dâm nam, chỉ có mại dâm nữ. Nếu người đàn ông không có tình yêu thì thật khó để là một mại dâm nam, và làm sao anh ta có thể có tình yêu chỉ bởi vì tiền? Bạn có thể trả tiền cho một người đàn ông để anh ta làm tình với bạn, nhưng nếu anh ta không có sự tưởng tượng về bạn thì anh ta không thể tiến hành. Những người phụ nữ có thể bán dâm được bởi vì tình dục của họ là thụ động. Thực ra, sự hoạt động của họ là không cần đến. Họ có thể hoàn toàn thờ ơ; có thể họ không hề cảm thấy điều gì. Cơ thể họ có thể chỉ như những cái xác. Với một người bán dâm bạn đang không làm tình với một cơ thể thực - mà chỉ là với một cái xác. Nhưng phụ nữ có thể dễ dàng bán dâm bởi vì tình dục của họ là thụ động.
Trung tâm dục hoạt động thông qua tưởng tượng. Vì thế mà trong mơ bạn có thể cương cứng và xuất tinh. Đó là thực tế. Những giấc mơ chỉ là sự tưởng tượng. Người ta đã quan sát rằng mọi người đàn ông, nếu có thể chất tốt, thì sẽ có ít nhất mười lần cương cứng trong đêm. Với mỗi hoạt động của tâm trí, với chỉ một ý nghĩ thoáng qua về quan hệ tình dục thì sự cương cứng cũng xuất hiện. Tâm trí bạn có nhiều năng lượng, nhiều khả năng, và một khả năng trong đó là ý chí. Nhưng bạn không thể dùng ý chí với tình dục. Với tình dục thì ý chí sẽ là bất lực. Nếu bạn cố để yêu ai đó, bạn sẽ cảm thấy mình trở nên bất lực. Cho nên đừng bao giờ cố. Ý chí sẽ không bao giờ tác động với tình dục; chỉ sự tưởng tượng sẽ tác động. Hãy tưởng tượng và trung tâm đó sẽ bắt đầu hoạt động. Tại sao tôi lại đang nhấn mạnh đến thực tế này? Bởi vì nếu tưởng tượng giúp cho năng lượng di chuyển, thì bạn có thể di chuyển nó lên hay xuống chỉ thông qua tưởng tượng. Bạn không thể di chuyển máu bạn bằng cách tưởng tượng; bạn không thể làm điều gì khác trong cơ thể thông qua tưởng tượng. Nhưng năng lượng dục có thể được di chuyển thông qua tưởng tượng. Bạn có thể thay đổi hướng của nó.
Câu kinh này nói, Hãy xem tình chất của bạn như những tia sáng - nghĩ về bạn, về con người bạn như là những tia sáng - từ trung tâm tới trung tâm trên cột sống - trên cột sống của bạn - và sức sống cũng dâng trào như thế trong bạn. Yoga đã chia cột sống bạn thành bảy trung tâm. Đầu tiên là trung tâm dục, và cuối cùng là trung tâm sahasrar, và giữa hai trung tâm này có năm trung tâm. Một số hệ thống chia thành chín, một số chia thành ba, một số chia thành bốn. Việc chia không quá quan trọng, bạn có thể tạo ra sự chia của riêng mình. Chỉ năm trung tâm là đủ để thực hành; đầu tiên là trung tâm dục, trung tâm thứ hai ngay phía sau rốn, trung tâm thứ ba ngay sau trái tim, thứ tư sau hai lông mày, ở điểm giữa, ở chính giữa trán. Và thứ năm, sahasrar, ở ngay đỉnh đầu. Năm trung tâm này sẽ là đủ.
Câu kinh này nói, hãy xem chính bạn... điều đó có nghĩa tưởng tượng về chính bạn - nhắm mắt lại và tưởng tượng mình như thể là ánh sáng. Đây không chỉ là sự tưởng tượng. Lúc đầu nó là tưởng tượng, nhưng nó cũng là thực bởi vì mọi thứ đều bao gồm ánh sáng. Hiện nay khoa học nói rằng mọi thứ bao gồm điện, và tantra đã luôn nói rằng mọi thứ bao gồm những hạt ánh sáng - và bạn cũng thế. Đó là lý do kinh Koran nói rằng Thượng đế là ánh sáng. Bạn là ánh sáng! Đầu tiên hãy tưởng tượng rằng bạn chỉ là những tia sáng; rồi hướng sự tưởng tượng của bạn tới trung tâm dục. Tập trung sự chú ý của bạn ở đó và cảm nhận rằng những tia sáng đang dâng lên từ trung tâm dục, như thể trung tâm dục đã trở thành nguồn ánh sáng, và những tia sáng đang chuyển động trong một sự bộc phát - lên tới trung tâm rốn. Việc chia là cần thiết bởi vì sẽ rất khó để bạn kết nối trung tâm dục của mình với sahasrar. Cho nên chia nhỏ hơn sẽ có tác dụng hơn. Nếu bạn có thể kết nối thì không cần sự chia nào. Bạn có thể bỏ qua tất cả sự phân chia từ trung tâm dục trở lên, và năng lượng, sức sống sẽ dâng lên như ánh sáng tới sahasrar. Nhưng những sự phân chia này sẽ giúp ích hơn bởi tâm trí bạn có thể dễ hình dung những phần nhỏ hơn.
Vậy hãy cảm nhận rằng năng lượng - như là những tia sáng - đang dâng lên từ trung tâm dục tới rốn của mình như một dòng sông ánh sáng. Ngay lập tức bạn sẽ cảm thấy một sự ấm áp dâng lên trong mình. Rốn bạn sẽ trở nên nóng ngay. Bạn có thể cảm thấy sức nóng; thậm chí người khác cũng cảm thấy sức nóng đó. Thông qua sự tưởng tượng của mình, năng lượng dục sẽ bắt đầu dâng lên. Khi bạn cảm thấy rằng lúc này trung tâm thứ hai ở rốn đã trở thành một nguồn ánh sáng, rằng các tia đang đến và đang được hội tụ ở đó, khi đó bắt đầu di chuyển tới trung tâm trái tim. Khi ánh sáng tới trung tâm trái tim, khi các tia đang tới, nhịp tim của bạn sẽ thay đổi. Hơi thở của bạn sẽ trở nên sâu hơn, và một sự ấm áp sẽ đến với trái tim bạn. Tiếp tục dâng lên.
Hãy xem tinh chất của bạn như những tia sáng đang dâng trào từ trung tâm tới trung tâm trên cột sống, và “sức sống” cũng dâng trào như thế trong bạn. Và khi bạn sẽ cảm thấy sự ấm áp, liền đó bạn sẽ cảm thấy một “sức sống”, một sự sống mới đang đến với bạn, ánh sáng nội tại đang dâng lên. Năng lượng dục có hai phần: một là thể chất và hai là tinh thần. Trong cơ thể bạn mọi thứ đều có hai phần. Giống như cơ thể và tâm trí, mọi thứ bên trong bạn đều có hai phần - phần này là vật chất và phần kia là tâm linh. Năng lượng dục có hai phần. Phần vật chất là tinh dịch; nó không thể dâng lên, không có lối dẫn nào cho nó. Vì điều này mà nhiều nhà sinh lý học ở phương Tây nói rằng các phương pháp tantra và yoga là vớ vẩn và họ phủ nhận chúng hoàn toàn. Làm sao năng lượng dục có thể dâng lên? Không có lối dẫn và năng lượng dục không thể dâng lên. Họ đúng và cũng sai. Tinh dịch, phần vật chất, không thể dâng lên - nhưng đó không phải là toàn bộ. Thực ra, nó chỉ là cái thân của năng lượng dục, nó không phải là năng lượng dục. Năng lượng dục là phần tinh thần của nó, và phần tinh thần có thể dâng lên. Và lối dẫn cột sống được sử dụng cho phần tinh thần đó - lối dẫn cột sống và các trung tâm của nó. Nhưng điều đó phải được cảm nhận và những cảm nhận của bạn đã tê liệt.
Tôi nhớ lại ở đâu đó rằng một nhà tâm lý trị liệu đã viết về một bệnh nhân, một người phụ nữ. Ông ta bảo cô hãy cảm nhận một cái gì đó, nhưng nhà tâm lý trị liệu cảm thấy rằng bất cứ điều gì cô ta làm, cô không cảm nhận được, mà chỉ nghĩ về sự cảm nhận - và đó là một vấn đề khác. Cho nên nhà trị liệu đặt bàn tay mình lên bàn tay người phụ nữ và nhấn xuống, nói cô nhắm mắt lại và kể lại những gì mình cảm thấy. Cô ngay lập tức nói, “Tôi cảm thấy bàn tay ông”.
Nhưng nhà trị liệu nói, “Không, đây không phải là cảm nhận của cô. Đây chỉ là ý nghĩ của cô, suy diễn của cô. Tôi đã đặt bàn tay tôi vào bàn tay cô; cô nói cô đang cảm thấy bàn tay tôi. Nhưng cô không cảm nhận. Đây chỉ là sự suy diễn. Cô cảm thấy như thế nào?”
Cô ta nói, “Tôi cảm thấy những ngón tay ông”.
Nhà trị liệu lại nói, “Không, đây không phải là cảm nhận. Đừng suy diễn bất cứ điều gì. Chỉ nhắm mắt lại và di chuyển tới nơi có bàn tay tôi, rồi nói cho tôi biết cô cảm thấy như thế nào”.
Cô ta nói, “Ôi! Tôi đã bỏ qua toàn bộ vấn đề. Tôi cảm thấy sức nhấn và sự ấm áp”.
Khi một bàn tay chạm vào bạn, bàn tay không được cảm nhận. Sức nhấn và sự ấm áp được cảm nhận. Bàn tay đó chỉ là sự suy diễn, nó là trí năng, không phải là sự cảm nhận. Sự ấm áp và sức nhấn, đó mới là sự cảm nhận. Lúc ấy cô ta đang cảm nhận. Chúng ta đã mất cảm nhận hoàn toàn. Bạn sẽ phải phát triển cảm nhận; chỉ khi đó bạn mới có thể thực hành những kỹ thuật như thế. Nếu không, chúng sẽ không hoạt động. Bạn sẽ chỉ trí năng hóa, bạn sẽ chỉ nghĩ rằng bạn đang cảm nhận, và không có gì sẽ xuất hiện. Chính vì vậy mà nhiều người đến với tôi và nói, “Thầy nói với chúng tôi rằng kỹ thuật này rất quan trọng, nhưng không có gì xuất hiện”. Họ đã cố gắng, nhưng họ đang lỡ mất một chiều hướng - chiều hướng cảm nhận. Cho nên đầu tiên bạn sẽ phải phát triển điều đó, và có một vài phương pháp bạn có thể thử.
Bạn có thể thực hiện một điều. Nếu trong nhà bạn có một em bé thì hãy bắt chước nó trong một giờ mỗi ngày. Điều đó sẽ tốt hơn và dễ thực hiện hơn là bắt chước một vị phật. Cứ để em bé đó bò, và bạn cũng vậy. Chỉ bắt chước em bé đang di chuyển bằng tứ chi và lần đầu tiên bạn sẽ cảm thấy một năng lượng sống mới đang đến với bạn. Bạn sẽ lại trở thành một em bé. Nhìn em bé và chỉ làm theo nó. Nó sẽ đi đến mọi ngóc ngách; nó sẽ sờ mó mọi thứ - không chỉ sờ mà nó sẽ nếm mọi thứ, nó sẽ ngửi mọi thứ. Chỉ làm theo, và làm bất cứ điều gì nó đang làm.
Bạn cũng đã từng là một em bé; bạn cũng đã làm điều này. Em bé đó đang cảm nhận. Nó đang không trí năng hóa, nó đang không nghĩ. Nó ngửi thấy một mùi, nên nó di chuyển đến nơi mùi đó đang tỏa ra. Nó nhìn thấy một quả táo, nên nó nếm. Hãy nếm như một đứa trẻ. Hãy quan sát khi nó đang ăn quả táo, nhìn nó xem: nó hoàn toàn bị thu hút. Toàn bộ thế gian đã biến mất, không còn đó nữa - chỉ còn quả táo. Ngay cả quả táo cũng không còn và em bé đó cũng không còn - chỉ còn sự ăn. Hãy bắt chước em bé đó trong một giờ. Một giờ đó sẽ rất phong phú, bạn sẽ trở lại là một em bé.
Những cơ chế phòng vệ của bạn sẽ rơi xuống, áo giáp của bạn sẽ rơi xuống, và bạn sẽ bắt đầu nhìn thế gian như cách một đứa trẻ nhìn - từ chiều hướng cảm nhận. Khi bạn cảm thấy rằng bây giờ bạn có thể cảm nhận, không nghĩ, bạn sẽ thích thú chất liệu của tấm thảm mà bạn đang di chuyển trên đó như đứa trẻ, sức đè, sự ấm áp - và chỉ bởi bắt chước theo một em bé một cách hồn nhiên. Người ta có thể học được rất nhiều từ những em bé, và chẳng bao lâu sự hồn nhiên thực của bạn sẽ trồi lên. Bạn đã từng là một em bé và bạn biết thế nào là một em bé. Chỉ là bạn đã quên.
Trung tâm cảm nhận phải bắt đầu hoạt động; chỉ khi đó những kỹ thuật này sẽ có thể giúp ích. Nếu không bạn sẽ vẫn cứ nghĩ rằng năng lượng đang dâng lên, nhưng không hề cảm nhận được nó. Và nếu không có cảm nhận thì sự tưởng tượng là vô dụng, phù phiếm. Chỉ sự tưởng tượng trong cảm nhận mới cho bạn kết quả. Bạn có thể thực hiện nhiều điều khác và không cần tạo ra một nỗ lực cụ thể nào khi thực hiện chúng. Khi bạn đi ngủ, chỉ cảm nhận cái giường của mình, cảm nhận cái gối - sự mát mẻ. Chỉ chú tâm vào nó; hãy vui đùa với cái gối đó.
Nhắm mắt lại và lắng nghe tiếng ồn của máy điều hòa không khí, của xe cộ, của đồng hồ hay bất cứ thứ gì. Chỉ lắng nghe. Đừng đặt tên, đừng nói điều gì. Đừng sử dụng tâm trí. Chỉ sống trong cảm giác đó. Vào buổi sáng, ngay giây phút đầu tiên thức dậy, khi bạn cảm thấy rằng lúc này giấc ngủ đã biến mất thì đừng bắt đầu nghĩ. Trong một vài khoảnh khắc bạn lại có thể là một đứa trẻ - hồn nhiên, trong trẻo. Đừng bắt đầu nghĩ. Đừng nghĩ về những gì bạn sẽ làm và khi nào bạn bắt đầu tới văn phòng và bạn sẽ đi chuyến tàu nào. Đừng bắt đầu nghĩ. Bạn sẽ có đủ thời gian cho tất cả những thứ vô nghĩa đó. Chỉ chờ đợi. Trong một lát chỉ nghe tiếng ồn. Có chú chim đang hót hay làn gió đang thổi qua ngọn cây hay đứa trẻ đang khóc hay người mang sữa đã đến và sữa đang được rót. Với mọi thứ xảy ra, hãy cảm nhận. Hãy nhạy cảm với nó, cởi mở với nó. Cho phép nó xảy ra với bạn, và sự nhạy cảm của bạn sẽ phát triển.
Khi tắm, hãy cảm nhận khắp cơ thể - mỗi giọt nước đang chạm vào bạn. Cảm nhận cái chạm, sự mát mẻ, sự ấm áp! Hãy thử điều này cả ngày bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào bạn có cơ hội - mọi nơi! Khi thở, hãy cảm nhận hơi thở - sự chuyển động vào và ra của nó - chỉ cảm nhận! Hãy cảm nhận chính cơ thể bạn. Bạn đã không cảm thấy nó.
Chúng ta quá sợ hãi cơ thể của mình. Không ai chạm vào cơ thể mình một cách yêu thương. Bạn đã bao giờ yêu thương cơ thể mình chưa? Toàn bộ nền văn minh là sợ ai đó tự chạm vào cơ thể của mình, bởi vì từ thời ấu thơ sự sờ mó đã bị từ chối. Sờ vào mình một cách yêu thương lại có vẻ như là thủ dâm. Nhưng nếu bạn không thể tự chạm vào mình một cách yêu thương thì cơ thể bạn sẽ trì độn và tê liệt. Nó đã biến thành như thế. Hãy dùng hai lòng bàn tay chạm vào mắt mình. Cảm nhận cái chạm, và đôi mắt bạn sẽ cảm thấy tươi trẻ và sống động ngay lập tức. Hãy cảm nhận khắp cơ thể mình. Cảm nhận cơ thể người yêu của bạn, cơ thể người bạn của bạn. Xoa bóp là tốt. Hai người bạn có thể xoa bóp cho nhau và cảm nhận cơ thể của nhau. Bạn sẽ trở nên nhạy cảm hơn.
Hãy tạo ra sự nhạy cảm và cảm nhận. Thế rồi điều đó sẽ giúp bạn dễ dàng thực hành các kỹ thuật này, và rồi bạn sẽ cảm thấy “sức sống” nảy sinh trong mình. Đừng bỏ năng lượng này lại ở bất cứ đâu. Cho phép nó đến với sahasrar. Nên nhớ điều này: bất cứ khi nào bạn thực hiện thử nghiệm này, đừng bỏ dở giữa chừng. Bạn phải hoàn thành nó. Hãy cẩn thận đừng để ai quấy nhiễu bạn. Nếu bạn bỏ năng lượng này lại nơi nào đó giữa chừng, nó có thể gây hại. Nó phải được thoát ra. Vậy nên hãy mang nó tới đầu và cảm thấy như thể đầu bạn đã trở thành một lối mở.
Ở Ấn Độ chúng ta đã vẽ sahasrar như bông hoa sen - bông sen nghìn cánh. ‘Sahasrar’ có nghĩa là một nghìn cánh - một sự mở ra của một nghìn cánh. Hãy hình dung bông sen có một nghìn cánh, mở ra, và từ mọi cánh năng lượng ánh sáng này đang di chuyển vào vũ trụ. Một lần nữa, đây là một hành động yêu thương - lúc này không phải là với thiên nhiên, mà với cái tối thượng. Một lần nữa, nó là một khoái cảm cực đỉnh.
Có hai dạng cực khoái: một là tình dục và hai là tâm linh. Cực khoái tình dục đến từ trung tâm thấp nhất và cực khoái tâm linh đến tù trung tâm cao nhất. Từ trung tâm cao nhất bạn gặp cực khoái cao nhất và từ trung tâm thấp nhất bạn gặp cực khoái thấp nhất. Ngay cả khi đang thực sự quan hệ tình dục, bạn có thể thực hành bài tập này; cả hai đối tác có thể thực hành điều này. Di chuyển năng lượng hướng lên, và sau đó quan hệ tình dục trở thành tantra sadhana; nó trở thành thiền.
Nhưng đừng bỏ lại năng lượng ở đâu đó trong cơ thể, ở trung tâm nào đó. Có thể một người nào đó đến và bạn sẽ có công việc gì đó, hay sẽ có cuộc điện thoại nào đó và bạn sẽ phải dừng lại. Vì thế hãy thực hành nó vào lúc sẽ không có ai quấy nhiễu bạn, và đừng để lại năng lượng ở bất cứ trung tâm nào. Nếu không, trung tâm mà bạn bỏ năng lượng lại sẽ trở thành một vết thương, và bạn có thể gây ra nhiều sự rối loạn tâm thần. Cho nên hãy thận trọng; nếu không đừng thực hành phương pháp này. Phương pháp này cần một sự riêng tư tuyệt đối và không có sự quấy nhiễu nào, và nó phải được thực hiện hoàn toàn. Năng lượng phải tới đầu, và nó nên được thoát ra từ đó.
Bạn sẽ có những trải nghiệm khác nhau. Khi bạn sẽ cảm thấy rằng các tia sáng đó bắt đầu đi lên từ trung tâm dục, thì sẽ có sự cương cứng hay có cảm giác ở trung tâm dục. Nhiều, nhiều người đến với tôi rất sợ hãi và hoảng hốt. Họ nói rằng bất cứ khi nào họ bắt đầu thiền, khi họ bắt đầu đi sâu hơn, thì có sự cương cứng. Họ tự hỏi, “Đây là gì?” Họ sợ bởi vì họ nghĩ rằng trong thiền thì không nên có tình dục. Nhưng bạn không biết sự vận hành của cuộc sống. Đó là một tín hiệu tốt. Nó cho thấy lúc này có năng lượng sống động. Lúc này nó cần sự chuyển động. Cho nên đừng trở nên sợ và đừng nghĩ rằng có điều gì đó sai. Đó là một tín hiệu tốt. Khi bạn bắt đầu thiền, trung tâm dục sẽ trở nên nhạy cảm hơn, sống động hơn, phấn khích hơn, và lúc ban đầu sự phấn kích sẽ tương tự như bất cứ sự phấn khích dục nào khác - nhưng chỉ lúc ban đầu. Khi thiền của bạn trở nên sâu hơn, bạn sẽ cảm thấy năng lượng chảy lên. Khi năng lượng tuôn chảy, trung tâm dục trở nên tĩnh lặng, ít phấn khích.
Khi năng lượng sẽ thực sự di chuyển tới sahasrar, sẽ không có cảm giác ở trung tâm dục. Nó sẽ hoàn toàn tĩnh và im lặng. Nó sẽ trở nên tuyệt đối mát dịu, và sự ấm áp sẽ tới đầu. Và đây là thể chất. Khi trung tâm dục bị kích thích, nó trở nên nóng; bạn có thể cảm thấy cái nóng đó, nó là thể chất. Khi năng lượng sẽ di chuyển, trung tâm dục sẽ trở nên mỗi lúc mỗi mát hơn, dịu hơn và sự ấm nóng sẽ chuyển lên đầu.
Bạn sẽ cảm thấy choáng. Khi năng lượng tới đầu, bạn sẽ cảm thấy choáng. Thậm chí đôi lúc bạn có thể cảm thấy buồn nôn, bởi vì lần đầu tiên năng lượng đã lên tới đầu và đầu bạn không quen với điều này. Nó phải trở nên hòa hợp. Thế nên đừng trở nên sợ hãi. Đôi khi bạn có thể ngay lập tức trở nên vô thức, nhưng đừng sợ. Điều này xảy ra. Nếu có quá nhiều năng lượng đột ngột di chuyển và bùng nổ trong đầu thì bạn có thể trở nên vô thức. Nhưng sự vô thức đó không thể kéo dài quá một giờ. Trong vòng một giờ năng lượng tự động rơi trở lại hay được giải tỏa. Bạn không thể giữ nguyên như vậy hơn một giờ. Tôi nói một giờ, nhưng thực tế chính xác là bốn mươi tám phút. Không thể lâu hơn thế. Nó chưa bao giờ xảy ra trong hàng triệu năm thử nghiệm, nên đừng sợ. Nếu bạn trở nên vô thức, điều đó không sao. Sau sự vô thức đó bạn sẽ cảm thấy tươi tắn đến mức như thể lần đầu tiên bạn đã ngủ, giấc ngủ sâu nhất.
Yoga gọi nó bằng một cái tên đặc biệt - yoga tandar: giấc ngủ yoga. Nó rất sâu; bạn đi tới trung tâm sâu nhất của mình. Nhưng đừng sợ. Và nếu đầu bạn trở nên nóng, đó là tín hiệu tốt. Hãy giải tỏa năng lượng đó. Cảm nhận như thể đầu bạn đang mở ra như một bông sen - như thể năng lượng đang lan tỏa vào vũ trụ. Khi năng lượng được thoát ra, bạn sẽ cảm thấy một sự mát lạnh đến với mình. Bạn chưa bao giờ cảm thấy sự mát lạnh đến sau cái nóng này. Và hãy thực hành kỹ thuật này trọn vẹn; đừng bao giờ thực hành nó giữa chừng.
Kỹ thuật thứ hai:
Hoặc tại các khoảng trống ở giữa, cảm nhận đây là tia chớp.
Đây là phương pháp rất tương tự, nhưng có một khác biệt nhỏ: Hoặc tại các khoảng trắng ở giữa, cảm nhận đây là tia chớp. Giữa một trung tâm này và trung tâm khác, khi những tia sáng đang đến, bạn cảm thấy nó như tia chớp - chỉ là một bước nhảy của ánh sáng. Với một số người thi phương pháp thứ hai sẽ phù hợp hơn và với những người khác là phương pháp thứ nhất. Chính vì vậy mà có một sự cải biến. Có những người không thể tưởng tượng nhiều điều một cách từ từ và có những người không thể tưởng tượng về những bước nhảy. Nếu bạn có thể suy nghĩ và tưởng tượng từ từ, thì phương pháp đầu tiên là tốt. Nhưng nếu bạn thử phương pháp đầu tiên và bỗng nhiên bạn cảm thấy rằng các tia nhảy trực tiếp từ trung tâm thứ nhất tới trung tâm thứ hai, thế thì đừng thực hành phương pháp đầu tiên. Với bạn phương pháp thứ hai tốt hơn. Cảm nhận đây tà tia chớp - như một tia sáng nhảy từ một trung tâm tới trung tâm tiếp theo. Và phương pháp thứ hai thực hơn bởi vì thực ra ảnh sáng nhảy. Không có sự phát triển từ từ, từng bước một. Ánh sáng là một bước nhảy.
Hãy nhìn ánh sáng điện xem. Bạn nghĩ nó là liên tục, nhưng đó là ảo giác. Có những khoảng trống, nhưng những khoảng trống đó quá nhỏ đến mức bạn không thể phát hiện ra chúng. Điện xuất hiện theo những bước nhảy. Một bước nhảy, và có một khoảng trống bóng tối. Bước nhảy khác, và sau đó có một khoảng trống bóng tối. Nhưng bạn không bao giờ cảm thấy khoảng trống bởi vì bước nhảy quá nhanh. Ngược lại, mọi thời điểm đểu là bóng tối. Lại có một bước nhảy, ánh sáng xuất hiện, rồi lại là bóng tối. Ánh sáng nhảy, nó không bao giờ đi. Với những người có thể hình dung những bước nhảy, sự biến cải thứ hai là tốt nhất. Hoặc tại các khoảng trống ở giữa, cảm nhận đây là tia chớp. Hãy thử điều này. Nếu bạn cảm thấy tốt với những tia đến từ từ, điều đó không sao. Nếu bạn không cảm thấy tốt và các tia đang nhảy, thì hãy quên các tia. Nghĩ về điều này như là tia chớp trên bầu trời, trong những đám mây, chỉ nhảy từ nơi này sang nơi khác.
Đối với phụ nữ thì kỹ thuật thứ nhất sẽ dễ hơn va đối với đàn ông là kỹ thuật thứ hai. Tâm trí nữ tính có thể hình dung về sự từ từ dễ hơn và tâm trí nam tính thì nhảy dễ hơn. Tâm trí nam tính là “nhảy”, nó nhảy từ cái này tới cái kia. Có một sự bồn chồn tinh tế trong tâm trí nam tính. Tâm trí nữ tính có một quá trình từ từ, nó không phải là nhảy. Chính vì vậy mà logic nam tính và nữ tính rất khác nhau. Người đàn ông liên tục nhảy từ vấn đề này tới vấn đề kia, và với phụ nữ thì điều này là không thể hình dung. Với họ phải có một sự phát triển - phát triển từ từ. Thế nên hãy chọn. Hãy thử những phương pháp này, và chọn kỹ thuật nào bạn cảm thấy hợp với mình.
Hai hay ba điều nữa về kỹ thuật này. Với tia chớp bạn có thể cảm nhận sức nóng đến mức dường như không thể chịu nổi. Nếu bạn cảm thấy điều đó, đừng cố. Tia chớp có thể mang đến cho bạn nhiều nhiệt. Nếu bạn cảm thấy không thể chịu nổi, thì đừng thử kỹ thuật này. Thế thì với phương pháp thứ nhất, nếu bạn dễ chịu, thì nó là tốt. Ngược lại, nếu không thoải mái thì đừng cố. Đôi khi sự bùng nổ có thể là quá lớn đến mức bạn có thể trở nên sợ nó, và khi sợ thì bạn sẽ không bao giờ có thể thực hiện nó lần nữa. Khi đó nỗi sợ đi vào.
Vì thế con người phải luôn nhận biết để không trở nên sợ bất cứ điều gì. Nếu bạn cảm thấy rằng nỗi sợ sẽ xuất hiện và nó quá sức với bạn thì đừng thử nó. Thế thì phương pháp đầu tiên với những tia sáng là tốt nhất. Nếu bạn cảm thấy rằng ngay cả với những tia sáng mà nhiều sức nóng cũng đang đến với bạn - và điều đó là tùy thuộc bởi vì mọi người khác nhau - thế thì hãy hình dung các tia sáng là mát dịu, tưởng tượng chúng như là mát dịu. Khi đó, thay vì cảm thấy ấm bạn sẽ cảm thấy mát lạnh với mọi thứ. Điều đó cũng sẽ hiệu quả. Thế nên bạn có thể quyết định, thử và quyết định. Nên nhớ, với kỹ thuật này và với những kỹ thuật khác nữa, nếu bạn cảm thấy rất không thoải mái hay bất cứ điều gì không thể chịu đựng, đừng thực hành nó. Có những phương pháp khác, và phương pháp này có thể không dành cho bạn. Vì sự xáo động không cần thiết bên trong mà bạn sẽ gây ra nhiều rắc rối hơn là bạn sẽ giải quyết.
Ở Ấn Độ, vì điều này mà chúng ta đã phát triển một dạng yoga đặc biệt, chúng ta gọi là sahaj yoga. Sahaj có nghĩa là tự phát, dễ dàng, tự nhiên. Luôn luôn nhớ sahaj. Nếu bạn cảm thấy kỹ thuật nào đó đến với bạn một cách tự phát, nếu bạn cảm thấy hòa hợp hơn với nó, nếu bạn cảm thấy tốt hơn với nó - khỏe hơn, sống động hơn, quen thuộc hơn - thì đó là phương pháp dành cho bạn. Hãy thực hành nó; bạn có thể tin vào nó. Đừng tạo ra những rắc rối không cần thiết. Và cơ chế nội tại là rất phức tạp. Nếu bạn thực hiện một điều quá sức đối với mình, bạn có thể hủy hoại nhiều thứ. Cho nên tốt hơn là thực hành cái gì đó cảm thấy hòa hợp với mình.
Kỹ thuật thứ ba:
Cảm nhận vũ trụ như là một sự hiện diện mờ sáng vĩnh hằng.
Điều này lại liên quan tới ánh sáng: Cảm nhận vũ trụ như là một sự hiện diện mờ sáng vĩnh hằng. Nếu bạn đã dùng chất gây nghiện như LSD hay những thứ như thế, thì toàn bộ thế giới quanh bạn trở thành một hiện tượng ánh sáng mờ ảo nhiều màu sắc, sống động. Điều này không phải vì LSD. Thế giới như thế, nhưng mắt bạn đã trở nên mờ đục. LSD đang không tạo ra một thế giới màu sắc quanh bạn; thế giới đã là màu sắc rồi, không có gì sai với thế giới. Nó là một cầu vồng màu sắc - một sự huyền bí về màu sắc và ánh sáng mờ. Nhưng mắt bạn đã trở nên mờ đục. Chính vì vậy mà bạn không bao giờ có thể cảm thấy nó đầy sắc màu như thế.
LSD chỉ đang làm trong trẻo đôi mắt bạn. Nó đang không biến thế giới thành màu sắc; nó chỉ đang giúp sự mờ đục biến đi nhờ hóa học, và thế rồi cả thế giới hiện lên trước bạn. Nó là một thứ mới. Ngay cả một chiếc ghế bình thường cũng trở thành một hiện tượng kỳ thú. Chỉ một chiếc giầy trên sàn cũng có những sắc màu mới, sự tươi trẻ mới. Tiếng ồn giao thông thường ngày cũng trở nên có giai điệu. Hàng cây bạn đã luôn nhìn thấy, nhưng chưa bao giờ nhìn kỹ, thì như vừa mới mọc lên, mặc dù bạn đã luôn đi qua chúng và bạn biết mình đã nhìn thấy chúng. Mỗi chiếc lá của cây là một điều kỳ diệu.
Và đây là cách thực tại hiện hữu. Không phải là LSD đang tạo ra thực tại này. LSD chỉ đang phá bỏ sự trì độn của bạn, sự vô cảm của bạn, và bạn nhìn vào thế giới như con người nên thực sự nhìn. Nhưng LSD có thể mang đến cho bạn chỉ một sự thoáng qua, và nếu bạn phụ thuộc vào nó, sớm hay muộn LSD sẽ không thể loại bỏ sự trì độn của bạn. Khi đó bạn sẽ cần liều cao hơn, và rồi bạn sẽ trở nên miễn dịch đôi với những liều cao hơn nữa. Và thực ra, nếu bạn bỏ LSD hay những chất gây ảo giác khác, thế giới sẽ mờ đục hơn nó đã từng được nhìn thấy. Khi đó bạn sẽ trở nên vô cảm hơn.
Chỉ mới mấy hôm trước một cô gái đã đến gặp tôi. Cô nói rằng cô không thể cảm thấy bất cứ cực khoái nào khi làm tình. Cô đã thử với nhiều đàn ông, nhưng cô không thể cảm thấy bất cứ cực khoái nào. Cực đỉnh không bao giờ đến, và cô đã trở nên thất vọng. Tôi đã yêu cầu cô kể cho tôi toàn bộ cuộc sống tình yêu và tình dục của cô - toàn bộ câu chuyện. Thế rồi tôi đã khám phá ra rằng cô đã sử dụng một dụng cụ rung điện. Hiện nay ở phương Tây họ đang sử dụng những dụng cụ này. Một khi bạn sử dụng bộ rung điện như là bộ phận sinh dục nam, thì không người đàn ông nào có thể thỏa mãn bạn, bởi vì bộ rung điện, sau tất cả, là một dụng cụ rung điện. Khi đó âm đạo và âm vật của bạn sẽ tê liệt, vô cảm, và thế thì cực khoái sẽ trở thành không thể. Sẽ không thể có bất cứ cực khoái nào. Lúc này bạn sẽ cần một dụng cụ rung điện mạnh hơn, và điều này có thể dẫn tới một sự cực đoan đến độ toàn bộ cơ chế tình dục của bạn sẽ trở nên trơ như đá. Và điều này đang diễn ra với mọi giác quan của chúng ta. Nếu bạn sử dụng phương tiện bên ngoài, bạn sẽ trở nên trì độn.
Cuối cùng, LSD sẽ biến bạn thành trì độn bởi vì với nó bạn đang không phát triển. Nếu bạn phát triển, thì đó là một quá trình khác. Khi đó bạn trở nên nhạy cảm hơn, và khi bạn trở nên nhạy cảm hơn thì thế giới trở nên khác hẳn. Lúc ấy bạn có thể cảm thấy nhiều điều mà bạn chưa bao giờ cảm thấy trước đó vì bạn đã không nhạy cảm.
Kỹ thuật này dựa trên sự nhạy cảm bên trong. Đầu tiên, hãy phát triển tính nhạy cảm. Khép tất cả cửa lại, làm cho phòng tối, và thắp một cây nến nhỏ. Ngồi gần cây nến với một thái độ rất yêu thương - đúng hơn là, với một thái độ cầu nguyện. Chỉ cầu nguyện cây nến, “Hãy tiết lộ bản thân bạn với tôi”. Tắm, dấp nước lạnh lên mắt mình, rồi ngồi trong trạng thái cầu nguyện trước cây nến này. Nhìn vào nó và quên đi mọi thứ khác. Chỉ nhìn vào cây nến nhỏ - ngọn lửa và cây nến. Liên tục nhìn vào nó. Sau năm phút bạn sẽ cảm thấy nhiều thứ đang thay đổi trong ngọn nến. Chúng đang không thay đổi trong ngọn nến, nên nhớ, mà chính đôi mắt bạn đang thay đổi.
Với thái độ yêu thương, với toàn bộ thế giới đã khép lại, với toàn bộ sự tập trung, với một trái tim cảm nhận, hãy liên tục nhìn vào cây nến và ngọn lửa. Thế rồi bạn sẽ khám phá ra những sắc màu mới quanh ngọn lửa, những sắc thái mới mà bạn chưa bao giờ nhận ra, đã xuất hiện. Chúng có đó; toàn bộ cầu vồng có đó. Bất cứ ở đâu có ánh sáng thì có cầu vồng, bởi vì ánh sáng là tất cả màu sắc. Bạn cần một sự nhạy cảm tinh tế. Chỉ cảm nhận nó và liên tục nhìn vào nó. Thậm chí nếu nước mắt bắt đầu chảy thì vẫn cứ nhìn vào nó. Những giọt nước mắt đó sẽ giúp đôi mắt bạn tươi tắn hơn.
Có thể đôi lúc bạn cảm thấy rằng ngọn lửa này, cây nến này đã trở nên huyền bí. Nó không còn là cây nến bình thường mà bạn đã mang vào; nó mang một vẻ quyến rũ mới, một sự linh thiêng tinh tế đã đi vào nó. Cứ tiếp tục thực hiện điều này. Bạn cũng có thể thực hiện điều này với nhiều thứ khác.
Một người bạn của tôi đã kể với tôi rằng một nhóm gồm năm hay sáu người đã thử nghiệm với những hòn đá. Tôi đã nói với họ cách thử nghiệm, và sau đó họ đã thuật lại cho tôi. Họ đã thử nghiệm với những viên đá bên bờ một con sông vắng. Họ cố cảm nhận chúng bởi bàn tay họ, bởi mặt họ, chạm vào những viên đá bằng lưỡi, ngửi những viên đá đó. Họ cảm nhận những viên đá đó bằng mọi cách có thể - chỉ là những viên đá bình thường họ thấy bên bờ sông.
Họ đã thử điều này trong một giờ liền, mỗi người với một viên đá. Và sau đó, người bạn của tôi đã thuật lại là có một điều kỳ diệu. Mọi người nói, “Tôi có thể giữ viên đá này không? Tôi đã yêu nó!” Một viên đá bình thường! Nếu bạn có mối quan hệ đồng cảm với nó, bạn sẽ yêu. Và nếu bạn không có sự nhạy cảm đó thì ngay cả với một người rất đẹp, bạn cũng như với một tảng đá; bạn không thể yêu.
Tính nhạy cảm phải phát triển. Mọi giác quan của bạn phải trở nên sống động hơn. Khi đó bạn có thể thử nghiệm với kỹ thuật này. Cảm nhận vũ trụ như là một sự hiện diện mờ sáng vĩnh hằng. Mọi nơi đều là ánh sáng - trong rất nhiều hình dạng, hình tướng, ánh sáng đang xuất hiện ở mọi nơi. Hãy nhìn vào nó! Và ở mọi nơi đều có ánh sáng bởi vì toàn bộ hiện tượng dựa trên nền tảng ánh sáng. Nhìn vào chiếc lá hay bông hoa hay tảng đá xem, và sớm hay muộn bạn sẽ cảm thấy các tia sáng đang xuất hiện từ nó. Hãy kiên nhẫn chờ đợi. Đừng nóng vội bởi vì không có gì được tiết lộ khi bạn nóng vội. Khi nóng vội, bạn mất đi sự tỉnh táo. Thầm lặng chờ đợi bất cứ điều gì, và bạn sẽ khám phá ra một hiện tượng mới mà nó đã luôn luôn có đó, nhưng bạn đã không tỉnh táo với nó - không nhận ra nó.
Cảm nhận vũ trụ như là một sự hiện diện mờ sáng vĩnh hằng, và tâm trí bạn sẽ trở nên hoàn toàn tĩnh lặng khi bạn cảm nhận sự hiện diện của tồn tại vĩnh hằng. Bạn sẽ chỉ là một phần trong nó, chỉ là một nốt nhạc của bản giao hưởng vĩ đại. Không gánh nặng, không căng thẳng... giọt nước đã rơi vào đại dương. Nhưng lúc ban đầu thì sự tưởng tượng cao độ là cần thiết, và nếu bạn cũng đang thử sự tập luyện khác về tính nhạy cảm thì điều đó sẽ giúp ích.
Bạn có thể thử nhiều cách, cầm tay ai đó trong tay mình. Nhắm mắt lại và cảm nhận sự sống trong người kia. Cảm nhận nó, và cho phép nó di chuyển tới bạn. Cảm nhận sự sống của bạn và cho phép nó di chuyển tới người kia. Ngồi gần cây và sờ vào vỏ cây. Nhắm mắt lại và cảm nhận sự sống đang nảy sinh trong cây, và ngay lập tức bạn thay đổi.
Tôi đã nghe về một thử nghiệm. Một bác sĩ đã thử nghiệm với nhiều người để xem những cảm xúc của họ có làm thay đổi sinh hóa của họ. Bây giờ ông ta đã thuật lại rằng cảm nhận thay đổi sinh hóa ngay lập tức. Ông ta đã thử nghiệm với một nhóm hai mươi người. Ông đã lấy nước tiểu của họ trước khi thử nghiệm, và nước tiêu của họ là như thường, bình thường.
Mỗi người đều được đặt dưới một sự căng thẳng khác nhau. Một người được xem cuốn phim kinh dị, giận dữ, bạo lực, hung ác - đó chỉ là một cuốn phim - trong ba mươi phút anh ta được xem một cuốn phim kinh dị. Tất nhiên, với cuốn phim này cảm xúc của anh ta đã thay đổi. Anh ta cảm thấy căng thẳng. Với người khác lại chiếu một cuốn phim rất vui. Anh này cảm thấy hạnh phúc. Và cứ thế thử nghiệm với hai mươi người. Sau đó nước tiểu của họ lại được lấy và kết quả phân tích nước tiểu cho thấy rằng lúc này nước tiểu của mỗi người là khác nhau. Hóa chất trong cơ thể đã thay đổi. Người nào cảm thấy kinh sợ thì bây giờ bị bệnh; người nào cảm thấy hy vọng, hạnh phúc, vui vẻ, thì bây giờ khỏe. Nước tiểu của người đó khác, hóa chất của cơ thể đã khác.
Bạn không nhận ra những gì bạn đang làm với chính mình. Khi bạn đi xem một cuốn phim giết người, bạn không biết bạn đang làm gì. Bạn đang thay đổi hóa học cơ thể mình. Nếu bạn đang đọc một cuốn tiểu thuyết trinh thám, bạn không biết mình đang làm gì. Bạn đang giết chính mình. Bạn sẽ trở nên kích động, bạn sẽ trở nên sợ, một sự căng thẳng sẽ đến với bạn. Đó là cách mà bạn thích tiểu thuyết trinh thám. Bạn càng trở nên căng thẳng, bạn càng thích nó. Càng phải chờ đợi những gì đang xảy ra, bạn càng kích động - và bạn đang thay đổi hóa chất cơ thể mình.
Tất cả những kỹ thuật này cũng thay đổi hóa chất cơ thể bạn. Nếu bạn cảm thấy toàn bộ thế gian tràn đầy sự sống, ánh sáng, thì bạn đang thay đổi hóa chất cơ thể mình. Và đây là một phản ứng dây chuyền. Khi hóa chất cơ thể bạn thay đổi, bạn có thể nhìn vào thế gian và nó có vẻ sống động hơn. Và nếu nó có vẻ sống động hơn, hóa chất cơ thể bạn sẽ lại thay đổi, và rồi nó trở thành một chuỗi.
Nếu phương pháp này được thực hành trong ba tháng, bạn sẽ sống trong một thế giới khác bởi vì bấy giờ bạn sẽ khác.
Nhận xét
Đăng nhận xét