Tuần 20. Dấn mình vào những lo sợ
Tuần 20. Dấn mình vào những lo sợ
Ngày 14 Tháng Năm
Tin vào đôi mắt
Đừng bao giờ tin vào bất cứ điều gì trừ phi bạn đã thực sự kinh qua. Đừng bao giờ để bất kì một định kiến nào đè nặng lên tâm hồn mình, ngay cả khi toàn thế giới nói rằng nó là thế này hoặc thế nọ, bạn cũng đừng vội tin trừ khi bạn đã thực sự kinh qua.
Một nhà hiền triết Ấn Độ đã nói 'Đừng bao giờ tin vào đôi tai, hãy tin vào đôi mắt. Tất cả những gì ta nghe được đều là sai lạc. Tất cả những gì ta nhìn thấy đều là sự thật.'
Lời nói này phải được khắc ghi vì nhân loại thường hay ngụy biện, hay nói về những ảo tưởng. Chúng ta là một phần của thế giới cuồng loạn này, sự cuồng loạn luôn tồn tại trong mỗi người. Đừng để nó khuất phục bạn. Điều này khá khó khăn vì định kiến luôn xuất hiện khắp nơi và dễ dàng tìm được. Bạn không cần phải trả giá để có được nó. Sự thật thì hiếm hoi, bạn cần phải trả giá để có được sự thật. Thực ra, bạn phải đặt cược cả cuộc đời mình mới có thể có được sự thật. Chỉ có sự thật mới giúp bạn được tự do.
Bạn hãy quan sát mọi người, quan sát sự vận hành của tâm hồn họ (bạn cần nhớ rằng loại tâm hồn đó cũng đang tồn tại trong bạn). Đừng bao giờ lắng nghe nó. Nó sẽ thuyết phục bạn; nó sẽ biện luận, nó sẽ cố gắng làm cho bạn nghe theo. Bạn hãy nói với nó rằng 'Tôi sẽ tự mình tìm hiểu. Tôi vẫn còn sống. Tôi có thể xử lý mọi việc.'
Ngày 15 Tháng Năm
Trật tự
Khi bạn cho phép sự thật xuất hiện mà không vận dụng bất kì một kiến thức nào thì trật tự sẽ xuất hiện trong bạn.
Nếu bạn biết cách quan sát, sự quan sát này sẽ tạo ra trật tự của nó. Vấn đề cơ bản là: tâm hồn chúng ta phải hoàn toàn trống rỗng khi lắng nghe, khi quan sát, khi tiếp xúc, không định kiến, không phản đối hay tán thành, không tồn tại bất kỳ một kiến thức nào vì kiến thức đó sẽ bóp méo sự thật.
Khi bạn cho phép sự thật xuất hiện mà không vận dụng bất kỳ một kiến thức nào thì trật tự sẽ xuất hiện trong bạn.
Ngày 16 Tháng Năm
Dấn mình vào những lo sợ
Khi lo sợ xuất hiện, đừng bao giờ cố gắng trốn chạy khỏi nó. Thực ra, bạn nên thực hiện theo sự chỉ dẫn của nó. Đó là hướng đi mà bạn phải bước theo. Lo sợ chỉ là một thử thách. Nó gọi bạn: 'Hãy đến đây!'
Thứ gì thực sự tốt cũng khiến bạn lo sợ vì nó đem lại cho bạn sự sáng suốt. Nó buộc bạn phải có một vài thay đổi nào đó. Nó đưa bạn đến một bờ vực mà tại đó, nếu thối lui bạn sẽ không bao giờ có thể tự tha thứ cho mình. Bạn sẽ luôn nhớ rằng mình là kẻ nhát gan. Nếu bạn tiếp bước, đó là điều nguy hiểm. Đó là nỗi lo sợ. Khi lo sợ xuất hiện, bạn đừng bao giờ lùi bước vì đó không phải là cách để giải quyết nó. Bạn hãy dấn mình vào lo sợ. Nếu bạn sợ bóng tối, bạn hãy bước vào bóng tối vì đó là cách duy nhất để bạn vượt qua được nỗi sợ. Bạn hãy nói với bóng đêm rằng 'Hãy làm những gì ngươi thích, ta đang có mặt ở đây'. Sau một vài phút bạn sẽ nhận thấy rằng mọi việc đã đâu vào đấy. Bóng đêm không còn là bóng đêm nữa, nó trở thành ánh hào quang. Khi đó bạn sẽ tự nhiên thốt lên rằng 'Mình thật ngu ngốc khi sợ hãi thứ tuyệt vời này.'
Ngày 17 Tháng Năm
Thứ giả mạo
Chúng ta cần phải hiểu rằng chúng ta luôn mang bên mình những đồng xu giả mạo.
Người ta thường nghĩ mình có lòng từ bi. Lòng từ bi là một phẩm chất vô cùng đáng quý. Sự cảm thông có thể xuất hiện dễ dàng, nhưng lòng từ bi là một phẩm chất rất cao thượng. Chỉ khi bạn cảm thấy rằng bạn chẳng có chút lòng từ bi nào, bạn mới có thể có được nó.
Tuy túi bạn chứa đầy những đồng xu giả mạo nhưng bạn nghĩ rằng bạn đang là người giàu có, có gì để bạn lo lắng. Khi bạn biết được rằng bạn là kẻ hành khất và tất cả những đồng xu bạn có đều là đồ giả, thì bạn cảm thấy buồn rầu vì số tiền đó không còn giá trị. Nhưng chính lúc này bạn biết được mình cần phải kiếm những đồng xu thật ở đâu và bằng cách nào.
Vấn đề ở đây không phải là có thứ giả có thứ thật. nếu bạn không sáng suốt mọi thứ đều là giả. Nếu bạn sáng suốt mọi thứ đều là thật. Bạn chỉ biết đâu là đồ giả sau khi bạn sáng suốt (không phải trước khi bạn sáng suốt).
Ngày 18 Tháng Năm
Trở nên thi vị
Một thi sĩ chỉ có thể hiểu được sự thi vị khi anh ta có được mối quan hệ thi vị với thực tại.
Thi sĩ có thể biết đến tình yêu, biết đến Thượng đế. Chỉ những ai có đủ trong trắng để vui cùng những điều đơn giản trong đời mới có thể hiểu được rằng Thượng đế thực sự tồn tại, Thượng đế tồn tại ở những điều đơn giản trong đời. Thượng đế tồn tại ở bước chân của bạn, trong thức ăn của bạn, trong thức uống của bạn. Thượng đế tồn tại trong tình yêu mà bạn dành cho người thân của mình, trong tình bạn mà bạn dành cho một ai đó. Thượng đế không tồn tại ở đền đài; đền đài không phải là một phần gắn liền với sự thi vị, chúng là một phần gắn liền với chính trị.
Bạn hãy để mình ngày một thi vị hơn. Bạn phải có đủ dũng cảm để trở thành một người thi vị. Người ta phải có đủ can đảm để được thế giới gọi là một kẻ ngốc nghếch, khi dó người ta mới có được sự thi vị. Tôi không có ý nói rằng muốn trở nên người thi vị bạn phải sáng tác thơ. Người ta có thể trở nên thi vị mà không cần phải viết ra một bài thơ nào; có người viết ra hàng ngàn bài thơ nhưng vẫn không phải là người thi vị.
Sự thi vị là tình yêu dành cho cuộc sống, nó là sự kính trọng dành cho cuộc sống này, nó là mối quan hệ chân tình với cuộc sống.
Ngày 19 Tháng Năm
Mối lo âu
Bạn hãy tạo khoảng cách rõ rệt giữa bạn và cá tính của bạn. Mọi rắc rối của bạn đều liên quan đến cá tính của bạn, không liên quan đến bạn. Bạn không gặp bất kì rắc rối nào; không ai thực sự gặp rắc rối cả. Mọi rắc rối chỉ là do cá tính mà thôi.
Khi nào bạn cảm thấy lo âu, bạn hãy nhớ rằng nó thuộc về cá tính của bạn. Khi bạn cảm thấy căng thẳng, bạn hãy nhớ rằng nó thuộc về cá tính của bạn. Bạn chỉ là người quan sát, người chứng kiến.
Bạn hãy tách biệt rạch ròi giữa bạn và cá tính của bạn. Khi khoảng cách này được thiết lập, bạn sẽ thấy rằng mọi rắc rối đều biến mất. Ví dụ, bạn bị đau đầu. Bạn hãy cố gắng tự tách mình ra khỏi cơn đau đầu và quan sát nó. Nó đang xuất hiện tại một nơi nào đó trong cơ thể bạn. Bạn đang đứng từ xa và quan sát nó. Bạn quan sát nó từ xa, từ ngọn đồi xa xa và tiếp tục nới rộng khoảng cách này. Đến một điểm nào đó bạn sẽ nhận thấy rằng cơn đau đầu tự nhiên biến mất.
Ngày 20 Tháng Năm
Ý thức
Khi ý thức xuất hiện, bạn trở nên rất tỉnh táo. Sự chấp nhận là kết quả tất yếu.
Sự chấp nhận là sản phẩm của ý thức. Lòng tham luôn xuất hiện ở đó; bạn hãy quan sát nó. Tham vọng luôn xuất hiện ở đó; bạn hãy quan sát nó. Mọi thèm khát, mọi thú tính đang xuất hiện ở đó; bạn hãy quan sát nó. Ngay lúc này đây, bạn đừng làm cho vấn đề thêm phức tạp bằng ý tưởng chấp nhận nó, vì nếu bạn cố gắng chấp nhận nó thì bạn sẽ không thể chấp nhận được nó, bạn sẽ bắt đầu đè nén nó. Đó là lý do tại sao người ta thường hay tự đè nén. Họ không thể chấp nhận nên cách duy nhất là quên đi tất cả, dồn mọi thứ vào góc tối. Sau khi dồn nó vào góc tối họ cảm thấy ổn thỏa, cảm thấy như thể họ chẳng gặp rắc rối nào cả.
Đầu tiên, bạn hãy quên sự chấp nhận đi. Bạn phải ý thức trước tiên. Khi ý thức xuất hiện, bạn trở nên rất tỉnh táo, sự chấp nhận là kết quả tất yếu. Khi đã nhận ra được sự thật người ta phải chấp nhận nó bởi khi đó họ chẳng còn nơi nào khác để đi. Bạn có thể làm gì.
Một khi bạn đã chấp nhận một điều gì đó, nó trở nên rất thật, chỉ khi đó nó mới có thể tồn tại. Nếu nó không thật, nó sẽ tự phân rã. Tình yêu sẽ tồn tại; lòng căm thù sẽ phân rã. Lòng từ bi sẽ tồn tại; sự tức giận sẽ phân rã.
Nhận xét
Đăng nhận xét