Chương 5. Lốt cừu - Từ bi không phải là gì

Từ Bi - Sự nở hoa tối thượng của tình yêu
Compassion - The ultimate flowering of love
Osho
 
Chương 5. Lốt cừu - Từ bi không phải là gì


Người mù không thể giúp được người mù. Những người đang dò dẫm trong bóng tối không thể dẫn đường cho người khác tới ánh sáng được. Những người không biết cái bất tử không thể giúp được cho người khác vứt bỏ nỗi sợ chết. Những người không sống một cách toàn bộ và mãnh liệt, bài ca của họ còn chưa phải là của trái tim, nụ cười của họ chỉ là nụ cười tô vẽ trên môi, không thể giúp được cho người khác là đích thực và chân thành. Những người là kẻ đạo đức giả, kẻ giả vờ, không thể giúp được cho người lương thiện.

Những người còn chưa là bản thân họ, người chẳng biết gì về bản thân mình, chẳng có ý tưởng nào về tính cá nhân của họ - những người vẫn bị mất hút trong cá tính của họ, cái là giả và do xã hội tạo ra - không thể giúp được bất kì ai khác đạt tới tính cá nhân. Cho dù với mọi ý định tốt, điều đó đơn giản là không thể được.

Nếu ngọn lửa cuộc sống của bạn không cháy, làm sao bạn có thể làm cho những ngọn đèn chưa thắp của người khác bắt lửa được? Bạn phải là ngọn lửa đã; chỉ thế thì bạn mới có thể đặt người khác vào lửa được. Bạn phải mang tính nổi dậy, thế thì bạn có thể lan toả sự nổi dậy khắp xung quanh bạn. Nếu bạn đang trong ngọn lửa, bắt lửa, bạn có thể tạo ra đám lửa hoang vượt ra xa bên ngoài tầm nhìn của bạn. Nhưng trước hết bạn phải là ngọn lửa.

Người mù dẫn người mù khác... nhà huyền môn Kabir nói cả hai đều rơi xuống giếng.

Lời nguyên bản của ông ấy là: Andha andham thelia dono koop padant: 'Người mù dẫn người mù, và cả hai rơi xuống giếng.'

Bạn phải có mắt để dẫn người mù tới bác sĩ điều trị - không có cách nào khác. Bạn chỉ có thể chia sẻ với người khác cái bạn có. Nếu bạn khổ, bạn sẽ chia sẻ nỗi khổ của mình. Và khi hai người khổ ở cùng nhau, nỗi khổ không chỉ là gấp đôi lên, nó được nhân lên nhiều lần. Cùng điều đó cũng đúng cho phúc lạc của bạn, cùng điều đó đúng cho tính nổi dậy của bạn, cùng điều đó đúng về tất cả các kinh nghiệm.

Bất kì điều gì bạn muốn thế giới phải là, bạn sẽ phải là mô hình trước hết. Bạn phải trải qua thử lửa để chứng minh triết lí của bạn về cuộc sống bằng tấm gương của bạn. Bạn không thể chỉ cứ đi tranh cãi về nó. Lập luận và biện minh sẽ không ích gì; chỉ kinh nghiệm của bạn mới có thể cho người khác hương vị của tình yêu, của thiền, của im lặng, của tính tôn giáo.

Trước khi bạn kinh nghiệm, đừng bao giờ thử giúp bất kì ai - bởi vì bạn đơn giản sẽ làm lộn xộn người khác nhiều hơn. Họ đã trong đống lộn xộn rồi. Hàng thế kỉ kế thừa đã từng làm mọi người lộn xộn. Không giúp đỡ sẽ là điều rất tốt của bạn, bởi vì điều đó sẽ là nguy hiểm; sự giúp đỡ của bạn sẽ rất rủi ro cho người khác.

Trước hết, đi con đường, biết hoàn toàn rõ nó dẫn tới đâu - chỉ thế thì bạn mới có thể cầm tay người khác và đưa họ vào con đường đó.

Trong thế giới này rất khó trao đổi. Bạn phải học cách trao đổi kinh nghiệm của mình để cho điều đạt tới người khác đích xác là điều bạn muốn nói; bằng không bạn có thể nghĩ về chia sẻ nước cam lồ và nó có thể biến thành thuốc độc trong kiếp sống của họ. Họ đã bị đầu độc đủ rồi!

Tốt hơn cả trước hết lau sạch bản thân bạn, làm cho mắt bạn trong suốt hơn để cho bạn có thể thấy rõ hơn. Có lẽ - mà thế nữa, cũng chỉ có lẽ thôi - bạn có thể có khả năng giúp đỡ người khác. Ham muốn là tốt, nhưng điều tốt không xảy ra chỉ từ ham muốn tốt.

Câu ngạn ngữ cổ là: con đường tới địa ngục được lát bằng ý định tốt. Có cả triệu người đang giúp đỡ với ý định tốt, khuyên bảo người khác - thậm chí không bận tâm về sự kiện đơn giản là họ không tuân theo lời khuyên của riêng họ. Nhưng niềm vui của việc khuyên bảo là nhiều thế... ai bận tâm liệu mình có theo lời khuyên riêng của mình hay không?

Niềm vui khuyên bảo người khác là niềm vui bản ngã, rất tinh vi. Người bạn đang cho lời khuyên trở thành người dốt nát; bạn trở thành người thông thái. Lời khuyên là điều duy nhất trên thế giới mà mọi người cho và không ai nhận; và điều tốt là không ai nhận nó bởi vì nó được cho bởi những người chẳng biết gì - mặc dầu không có ý định xấu nào đằng sau nó.

Hãy nhớ, trong chính bản chất của mọi sự, nếu bạn muốn thay đổi thế giới bạn phải thay đổi bản thân mình trước nhất. Cuộc cách mạng phải tới từ bạn trước nhất. Chỉ thế thì bạn mới có thể toả nó vào tim người khác. Trước hết điệu vũ phải xảy ra cho bạn, và thế rồi bạn sẽ thấy phép màu - người khác cũng đã bắt đầu nhảy múa nữa.

Điệu vũ mang tính lây lan; tình yêu cũng thế, lòng biết ơn cũng thế, tính tôn giáo cũng thế, tính nổi dậy cũng thế - chúng tất cả đều mang tính lây lan. Nhưng trước hết bạn phải có ngọn lửa mà bạn muốn thấy trong mắt người khác.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đứa trẻ nổi loạn - Osho

Tự truyện - Cuộc đời luận sư Osho