Tuần 10. Chấp nhận
Tuần 10. Chấp nhận
Ngày 5 Tháng Ba
Sự xác thực
Khi bạn không muốn một cái gì đó phát triển, hãy níu chân nó lại, nó sẽ tự chết đi. Khi nào bạn nhận thấy rằng một điều gì đó là giả tạo, gượng gạo, không tự nhiên, bạn hãy gạt bỏ nó đi.
Nếu bạn sắp sửa mỉm cười nhưng đột nhiên nhận thấy rằng nụ cười đó chỉ là giả tạo, bạn hãy ngưng lại ngay, ngay cả khi bạn đang mỉm cười; bạn hãy thả lỏng đôi môi của mình và xin lỗi người đối diện. Bạn hãy nói với họ rằng đó chỉ là một nụ cười gượng gạo. Nếu một nụ cười tự nhiên xuất hiện thì điều đó quá tốt; nhưng nếu nụ cười tự nhiên đó không xuất hiện thì cũng không sao. Bạn có thể làm gì được? Nếu nó đến, hãy để nó đến. Nếu nó không đến, đừng gương ép nó.
Bạn biết rằng đây là ông chủ của mình và bạn phải mỉm cười nên bạn hãy chủ động mỉm cười nhưng bạn biết rất rõ đó là một nụ cười giả tạo. Bạn để ông chủ của mình bị lừa dối nhưng không được để mình bị lừa dối bởi nụ cười này. Đây là điều quan trọng.
Nếu đôi khi bạn nghĩ rằng sự giả tạo là điều cần thiết (cuộc sống này luôn phức tạp và bạn không phải tồn tại một mình; có nhiều việc bạn phải làm vì toàn bộ xã hội này được đặt trên nền tảng là sự giả tạo) thế thì bạn hãy chủ động giả tạo. Nhưng trong những mối quan hệ sâu sắc thân tình của mình, bạn đừng để sự giả tạo này xuất hiện.
Ngày 6 Tháng Ba
Hài lòng
Rất nhiều lần, những khoảnh khắc hài lòng đến rồi lại đi, bạn không thể nắm bắt được chúng. Bạn đừng ngại khi mình không thể nắm giữ được chúng. Bạn chỉ cần nhớ được hoàn cảnh chúng xuất hiện và có tìm cách tạo ra hoàn cảnh tương tự như thế.
Trải nghiệm không phải là quan trọng. Việc bạn cảm thấy thế nào, hoàn cảnh tạo ra cảm nhận của bạn, mới là quan trọng. Nếu bạn có thể tái tạo hoàn cảnh đó, trải nghiệm đó sẽ lại xuất hiện. Trải nghiệm không phải là quan trọng, tình huống tạo ra trải nghiệm mới là quan trọng. Bạn đã cảm nhận ra sao? Loại thức ăn đó, bông hoa đó, câu chuyện đó... đã tạo ra cảm xúc đó trong bạn? Bạn hãy tái tạo tình huống và trải nghiệm sẽ tái hiện.
Bạn chỉ cần tỉnh táo một chút vì sau một vài trải nghiệm đẹp đẽ bạn có thể chủ động tái tạo hoàn cảnh tạo ra chúng.
Ngày 7 Tháng Ba
Động từ
Sự xác thực là một động từ. Mọi vẻ đẹp trên đời đều là động từ. Sự thật là một động từ. Tình yêu không phải là một danh từ; nó là một động từ. Tình yêu là sự tồn tại trong sự yêu thương. Nó là một quá trình vận động không ngừng.
Sự xác thực là một trong những giá trị to lớn nhất trong đời. Không gì có thể so sánh với nó. Trong thuật ngữ cổ, sự xác thực được gọi là sự thật, là chân lý. Thuật ngữ hiện đại gọi nó là sự xác thực, nó mạnh mẽ hơn cả sự thật vì khi chúng ta nói về sự thật thì dường như nó là một cái gì đó giống như một hiện tượng xuất hiện ở một nơi nào đó mà bạn phải tìm kiếm. Sự xác thực là một động từ. Nó là một cái gì đó đang chờ đợi bạn. Bạn phải tin tưởng thì mới có được nó. Bạn không thể khám phá được nó. Bạn phải không ngừng tạo ra nó bằng cách tỏ ra chân thực. Nó là một quá trình diễn tiến của động lực.
Bạn hãy để sự xác thực lan tỏa trong tâm hồn mình. Những gì đẹp đẽ trên đời đều là động từ. Tình yêu không phải là một danh từ, nó là một động từ. Tình yêu là sự tồn tại trong sự yêu thương. Nó là một quá trình vận động không ngừng. Chỉ khi bạn yêu thương, tình yêu lập tức biến mất. Tình yêu chỉ có thể tồn tại khi nó là một động lực. Niềm tin là một động từ. Chỉ khi bạn tin tưởng niềm tin mới xuất hiện. Niềm tin có nghĩa là tin tưởng, tình yêu có nghĩa là yêu thương. Sự xác thực có nghĩa là phải tỏ ra chân thực.
Ngày 8 Tháng Ba
Chấp nhận
Chỉ chấp nhận thôi vẫn chưa đủ. Người chỉ biết chấp nhận là người lãnh đạm, thờ ơ, thiếu sinh khí nên bạn phải cảm thấy hạnh phúc. Đây là vấn đề cảm nhận. Bạn cảm thấy ra sao thì sẽ trở thành thế ấy. Đó là chọn lựa của bạn.
Đây là những gì người Ấn Độ thường nói 'Đó là nghiệp chướng của chính bạn'. Nghiệp chướng có nghĩa là hành vi của chính bạn. Đó là những gì bạn đã thực hiện cho chính mình. Khi bạn đã hiểu được đây là những gì bạn đã tạo ra cho mình thì bạn có thể tự quyết định. Cảm nhận của bạn chính là chọn lựa của bạn, không ai có thể ép buộc bạn phải cảm nhận như thế này hoặc thế nọ. Bạn đã chọn nó một cách vô thức hoặc vì một lý do mơ hồ nào đó nên đôi khi bạn cảm thấy vui tươi, đôi khi bạn cảm thấy cay đắng, nhưng chính bạn đã chọn nó.
Khi bạn đã hiểu được rằng cảm nhận của bạn do chính bạn quyết định, sao không vứt bỏ ngay những cảm nhận tiêu cực ra khỏi tâm hồn mình? Tại sao có lúc bạn không chấp nhận, có lúc lại chấp nhận? Cuộc sống này không phải là một chuỗi những ngày hội vui vẻ, sao bạn không yêu thương, sao bạn lại phải luôn cảm thấy đắng cay? Nhiều người bị đè nặng bởi sự chấp nhận. Họ đánh mất mọi sinh khí do chính cảm nhận của họ. Người chấp nhận là một người không bệnh tật nhưng cũng không khỏe mạnh, họ là những người quá bình thường. Họ không bệnh tật nhưng cũng không linh hoạt. Họ không thể cảm nhận được những gì được gọi là niềm hạnh phúc.
Tôi đề nghị: nếu bạn không cảm nhận được niềm hạnh phúc thì ít nhất cũng phải cố gắng cảm nhận được sự đau khổ. Bạn có thể khóc lớn hoặc khóc nhỏ. Nếu bạn không khóc được thì ít ra cũng có thể ứa lệ. Nếu bạn không cười được thì hãy khóc. Đó là những gì cuộc sống này ban tặng cho chúng ta. Nếu bạn có thể chọn lựa, sao bạn không chọn lấy niềm hạnh phúc?
Ngày 9 Tháng Ba
Sự cởi mở
Bạn hãy để cơn gió ùa vào, để ánh nắng mặt trời soi rọi tâm hồn bạn. Bạn hãy chào đón cuộc sống này. Khi bạn hòa mình cùng cuộc sống với một trái tim rộng mở, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn. Nhưng để có thể mở lòng mình ra thì bạn cần phải lưu tâm một chút, nếu không nó sẽ khép lại.
Sự cởi mở của bạn có thể dễ dàng bị tổn thương. Khi mở lòng mình ra bạn có thể sẽ gặp phải những điều không mấy dễ chịu. Đó là lý do tại sao nhiều người luôn khép kín lòng mình. Nếu bạn mở cửa cho bạn mình bước vào, kẻ thù của bạn cũng vào theo. Người khôn ngoan thường đóng chặt cửa để tránh kẻ thù, họ thậm chí còn không mở cửa cho bạn bè bước vào. Cuộc sống của họ trở thành một cái gì đó đơn điệu, họ đang chết giữa sự sống.
Bạn đừng sợ, sẽ chẳng có gì xảy ra cả vì cơ bản chúng ta chẳng có gì để mất. Những thứ có thể bị lấy mất là những gì không đáng để bạn giữ lại. Khi bạn hiểu được điều này bạn sẽ không ngừng cởi mở.
Tôi có thể nhận thấy rằng: hai người yêu nhau cũng tự đóng kịch với nhau. Họ khóc vì không có gì xảy ra. Tình yêu của họ trở thành sự nhàm chán, không màu sắc, vô vị. Họ đã đóng chặt mọi cánh cửa và đang bị chết ngạt. Không một ánh sáng mới nào có thể lọt vào, họ dường như không thể sống được nhưng vì một lý do nào đó họ vẫn cố lê chân. Họ không mở cửa vì cảm thấy rằng không khí trong lành dường như rất nguy hiểm.
Khi bạn mở rộng cửa lòng, mọi lo sợ trong bạn sẽ biến mất. Bạn sẽ nhận thấy rằng sự mở lòng là một kho báu mà xưa nay bạn không ngừng hoang phí. Không ai có thể lấy đường kho báu này ngoại trừ bạn. Bạn càng chia sẻ, nó càng sinh sôi nảy nở. Bạn càng chia sẻ, bạn càng là bạn.
Ngày 10 Tháng Ba
Mục tiêu
Cuộc sống là cuộc hành trình không mục tiêu... Đó là vẻ đẹp của nó!
Nếu trong đời có một mục tiêu nhất định thì mọi vẻ đẹp đã không còn vì một ngày nào đó bạn sẽ đến được mục tiêu đó, mọi việc về sau sẽ trở thành tẻ nhạt. Khi đó mọi việc sẽ được lặp đi lặp lại; trạng thái đơn điệu sẽ xuất hiện (thứ mà cuộc đời tối kỵ chính là sự đơn điệu). Cuộc sống luôn tạo ra cho bạn những mục tiêu mới bởi nó chẳng có mục tiêu nhất định nào cả. Khi bạn đạt được một trạng thái nào đó cuộc sống lại trao cho bạn một mục tiêu khác. Chân trời luôn lùi xa ngay trước mặt bạn; bạn không bao giờ đến được chân trời, và bạn không ngừng nhoài người về phía trước. Nếu bạn thấu hiểu được điều này mọi căng thẳng trong tâm hồn bạn sẽ biến mất. Bạn căng thẳng là do bạn đang tìm kiếm một mục tiêu nào đó, tìm đến một nơi nào đó.
Tâm hồn luôn khao khát sự đến đích nhưng cuộc sống lại là một chuỗi bất tận của sự đến rồi lại đi. Cuộc sống không bao giờ hoàn hảo, đó chính là sự hoàn hảo của nó. Cuộc sống là sự vận động không ngừng, nó không phải là một cái gì đó đã chết.
Cuộc sống không phải là một vũng nước tù đọng, nó chảy không ngừng, không có bến bờ nào là điểm dừng cuối cùng của nó. Khi bạn đã thấu hiểu được điều này bạn sẽ vui hưởng cuộc hành trình của đời mình. Mỗi bước đi của bạn là một mục tiêu và không có mục tiêu nào được gọi là mục tiêu cuối cùng cả. Khi đó bạn sẽ không còn tồn tại bất kỳ một căng thẳng nào vì bạn chẳng có nơi nào để đi, bạn không sợ mình sẽ lạc đường.
Ngày 11 Tháng Ba
Kiểm soát
Cuộc sống này nằm ngoài tầm kiểm soát của bạn. Bạn có thể vui hưởng nó nhưng bạn không thể kiểm soát được nó. Bạn có thể sống cùng với nó nhưng không thể chế ngự được nó. Bạn có thể khiêu vũ cùng nó nhưng không thể thúc ép nó.
Chúng ta thường nghĩ rằng mình chủ động hít thở nhưng điều đó không đúng. Cuộc sống này làm cho chúng ta hít thở. Chúng ta không ngừng cho rằng mình là đối tượng thực hiện nên đã tạo ra mọi rắc rối. Chúng ta đặt ra quá nhiều điều kiện cho cuộc sống nhưng cuộc sống không thể thỏa mãn tâấ cả những điều kiện của chúng ta được.
Bạn chỉ có thể thực sự sống khi bạn chấp nhận cuộc sống một cách vô điều kiện: bạn sẵn sàng chào đón nó mọi lúc mọi nơi, dù nó có xuất hiện ở hình thức nào. Người ta không ngừng đặt ra những điều kiện cho cuộc sống này. Họ muốn cuộc sống này phải thế này hoặc thế nọ, họ đòi hỏi nó phải thỏa mãn mọi điều kiện của mình nhưng nó không hề quan tâm đến những điều kiện đó, nó vẫn lướt qua trước mặt họ.
Bạn phải vứt bỏ càng sớm càng tốt tất cả những điều kiện này vì chúng được tạo ra bởi lý trí của bạn. Cuộc sống không ngừng chuyển động, bạn bị bỏ lại phía sau, bạn thất vọng. Lý trí của bạn nói 'Nhìn đấy, anh đã không kiểm soát nó thật tốt, đó là lý do tại sao anh bị bỏ rơi, anh cần phải kiểm soát nó chặt chẽ hơn'.
Sự thật thì ngược lại: Bạn bỏ nhỡ quá nhiều thứ bởi bạn kiểm soát quá nhiều thứ. Bạn hãy giống như một dòng sông trôi tự do đến những nơi nó có thể đến được. Đừng nắm chặt lòng bàn tay mình, hãy dang rộng vòng tay. Cuộc sống này quá bao la, đừng để lý trí hẹp hòi cản đường bạn.
Nhận xét
Đăng nhận xét