Tuần 01. Biết ơn

Luận về cuộc đời
365 ngày khai sáng tâm hồn
Osho
 
 
Tuần 01. Biết ơn


Ngày 1 Tháng Giêng

Sự soi sáng

Tại khoảnh khắc bạn được soi sáng, toàn bộ sự sống của bạn được soi sáng. Nếu bạn tồn tại trong bóng tối, toàn bộ sự sống của bạn cũng bị đen tối. Việc này tùy ở bạn.

Trên thế gian có hàng ngàn quan niệm sai lạc về việc chiêm nghiệm. Việc chiêm nghiệm rất đơn giản: Vận dụng hữu thức. Chiêm nghiệm không có nghĩa là tụng kinh, là đọc thần chú hay kinh Rôze. Những thứ này đều là những hình thức ru ngủ. Chúng có thể giúp bạn có được sự thư thái dưới một hình thức nào đó. Sự thư thái đó không có gì là sai lạc. Nếu chúng ta muốn được thư giãn thì việc đó hoàn toàn tốt. Bất kì một hình thức ru ngủ nào đều cũng có ích, nhưng nếu chúng ta muốn tìm hiểu sự thật thì như thế vẫn chưa đủ.

Chiêm nghiệm nghĩa là biến vô thức thành hữu thức. Thường chỉ có một phần mười tâm hồn chúng ta thuộc hữu thức, chín phần còn lại thuộc vô thức. Chỉ một phần nhỏ trong tâm hồn chúng ta được soi sáng; phần còn lại luôn chìm trong bóng tối. Thách thức được đặt ra ở đây là chúng ta phải làm sao để toàn bộ đều được chan hòa trong ánh sáng.

Khi toàn bộ được thắp sáng, đời sống trở thành một điều kì diệu; nó có sự mầu nhiệm. Khi đó không còn tồn tại những thứ tầm thường nữa - mọi thứ đều phi thường. Sự trần tục biến thành sự thiêng liêng, sự nhỏ bé biến thành sự vĩ đại, những viên đá trở nên đẹp đẽ như những hòn ngọc; toàn bộ sự sống trở nên sáng ngời.

Tại khoảnh khắc bạn được soi sáng, toàn bộ sự sống của bạn được soi sáng. Nếu bạn tồn tại trong bóng tối, toàn bộ sự sống của bạn cũng bị đen tối. Việc này tùy ở bạn.


Ngày 2 Tháng Giêng

Chuyên và không chuyên

Mọi khám phá vĩ đại đều được thực hiện bởi những người không chuyên.

Thường thì, khi bạn tham gia một công việc mới, khi đó bạn tỏ ra rất sáng tạo. Bạn dồn hết tâm trí, toàn bộ sinh khí của bạn vào công việc mới này. Rồi thì, theo thời gian, khi bạn đã quen thuộc với công việc, bạn không còn sáng tạo nữa, bạn trở thành một cỗ máy chỉ biết lặp đi lặp lại một số thao tác nào đó. Điều này khá tự nhiên, bạn càng thành thạo thì bạn càng máy móc.

Mọi khám phá điều được thực hiện bởi những người không chuyên nghiệp bởi vì một người chuyên nghiệp luôn gặp rủi ro. Nếu một điều gì đó mới mẻ xảy ra, điều gì sẽ xảy ra với những kĩ năng cũ kỹ của họ? Họ đã được đào tạo nhiều năm và giờ đây họ trở thành một chuyên gia. Những chuyên gia không bao giờ khám phá được bất kì thứ gì bởi họ chẳng bao giờ vượt ra khỏi chuyên môn của mình. Họ ngày càng thành thạo mặt nàynhưng ngày càng trở nên cùn lụt, uể oải, trì chậm trong công việc. Không có gì mới mẻ có thể gây hứng thú cho họ vì họ đã biết được điều gì sẽ xảy ra, biết họ sẽ làm gì. Chẳng có gì gây ngạc nhiên cho họ trong công việc của mình.

Bài học ở đây là việc chúng ta đạt được một kĩ năng nào đó là điều tốt, nhưng sẽ không tốt khi chúng ta cứ bám chặt lấy nó. Khi bạn có cảm giác một thứ gì đó trở nên cũ kỹ với mình, bạn hãy thay đổi nó ngay lập tức. Bạn hãy khám phá những điều mới mẻ, xóa bỏ ngay những thứ cũ kỹ. Bạn hãy thoát ra mọi khuôn mẫu - rũ bỏ mọi kĩ năng cũ, trở lại là một người không chuyên như trước đây. Bạn phải có đủ dũng khí để làm việc này. Đó là cách để bạn làm cho cuộc sống của mình được tươi đẹp hơn.


Ngày 3 Tháng Giêng

Hãy chọn thiên nhiên

Khi bạn nhận thấy rằng xã hội đang đi ngược lại với thiên nhiên, chống phá thiên nhiên, bạn hãy chọn thiên nhiên - bằng bất cứ giá nào. Bạn sẽ không bao giờ là người thua cuộc.

Quan niệm hiện nay cho rằng mỗi cá nhân đều phải sống vì xã hội, phải theo đuổi những quy phạm mà xã hội đặt ra. Mỗi cá nhân phải hòa hợp cùng xã hội. Điều này đã trở thành định nghĩa chung về một con người bình thường trong xã hội. Ngay cả khi xã hội trở nên điên cuồng, bạn cũng phải hòa mình cùng nó; chỉ khi đó bạn mới được xem là một người bình thường như bao người.

Vần đề ở đây là thiên nhiên đòi hỏi điều này nhưng xã hội lại đòi hỏi nhiều điều trái nghịch khác. Nếu xã hội đòi hỏi cùng một thứ như thiên nhiên thì xung đột đã không xảy ra. Chúng ta vẫn đang sống ở cõi địa đàng. Xung đột xảy ra bởi xã hội có những nhu cầu riêng của nó. Những nhu cầu này không phải lúc nào cũng giống với nhu cầu của từng cá nhân. Cá nhân phải hi sinh vì xã hội. Đây chính là phần nổi mà chúng ta nhìn thấy được. Tuy nhiên, sự thật không phải thế.Mỗi cá nhân không tồn tại vì xã hội mà xã hội tồn tại vì mỗi cá nhân. Xã hội chỉ là một tổ chức, nó không có linh hồn. Nhưng mỗi cá nhân đều có linh hồn, đều là trung tâm của ý thức.


Ngày 4 Tháng Giêng

Sự dội lại tiếng vang

Thế giới là một nơi dội lại tiếng vang. Nếu chúng ta ném vào nó sự tức giận, nó sẽ ném trả lại ta sự tức giận. Nếu chúng ta trao cho nó tình yêu, nó sẽ trao lại cho chúng ta tình yêu.

Nếu chúng ta tìm kiếm tình yêu, tình yêu sẽ không còn đôi cánh, nó không thể bay được nữa. Nó sẽ trở nên rất trần tục. Nó là sản phẩm của sự thèm khát nên nó chỉ đem lại những ưu phiền và đau khổ. Tình yêu là một cái gì đó xuất hiện vô điều kiện, chúng ta không thể mong đợi bất cứ thứ gì từ tình yêu. Tình yêu phải tồn tại chỉ vì tình yêu - không vì bất kì sự tưởng thưởng, bất kì một kết quả nào. Nếu tình yêu của bạn xuất hiện vì một động cơ thúc đẩy nào thì tình yêu đó không thể nào bao la như bầu trời xanh. Nó bị gò ép bởi động cơ thúc đẩy này. Động cơ thúc đẩy này trở thành định nghĩa về nó, trở thành cái nhà tù giam hãm nó. Tình yêu không điều kiện không bao giờ có biên giới: Nó là niềm kiêu hãnh thanh khiết, là sự bao la, là hương thơm của con tim.

Không phải vì tình yêu xuất hiện vô điều kiện nên không có một kết quả nào xảy ra. Ngược lại, kết quả xuất hiện to lớn gấp ngàn lần. Những gì chúng ta cho đi sẽ được trả ngược lại với cường độ mạnh hơn. Thế giới là một nơi dội lại tiếng vang. Nếu chúng ta ném vào nó sự tức giận, nó sẽ ném trả lại ta sự tức giận. Nếu chúng ta trao cho nó tình yêu, nó sẽ trao lại cho chúng ta tình yêu. Đó là một hiện tượng tự nhiên; chúng ta không cần phải suy nghĩ về nó. Chúng ta có thể tin rằng: Tự nó sẽ xảy ra. Đây là luật nhân quả: Gieo gì gặt nấy; cho gì nhận nấy. Thế nên chúng ta không cần phải suy nghĩ về nó, nó là một quá trình vận hành một cách tự nhiên. Bạn căm thù, bạn sẽ bị căm thù. Bạn yêu thương, bạn sẽ được yêu thương.


Ngày 5 Tháng Giêng

Sự sáng suốt muộn màng

Mọi người thật vô trách nhiệm. Bạn quan sát sẽ thấy. Nếu bạn sáng suốt đúng lúc, bạn sẽ chẳng gặp rắc rối gì. Nhưng vấn đề ở đây là: mọi người thường sáng suốt khi mọi việc đã qua đi. Sự sáng suốt muộn màng và vô ích.

Bạn hành xử ác ý với một ai đó; sau đó bạn nhận thấy rõ sai lầm của mình; sự sáng suốt muộn màng này của bạn cũng thành vô nghĩa vì bạn đã gây hại cho người khác. Sự sáng suốt này chỉ là sự sáng suốt giả tạo. Nó cho bạn cảm giác chẳng đem lại lợi ích nào cả. Ngay khoảnh khắc bạn hành động, bạn cần vận dụng ý thức song song, bạn phải nhận rõ những sai lạc của mình.

Nếu bạn nhận rõ sai lạc ngay khi nó xuất hiện, bạn lập tức ngưng hành động. Người ta không thể chống lại ý thức của mình. Nếu họ chống lại ý thức của mình, đó không phải là ý thức.

Rắc rối này phá hoại chính bạn. Tình yêu là thứ rất dễ vỡ. Nếu bạn quá cuồng nhiệt, nó có thể biến mất.


Ngày 6 Tháng Giêng

Biết ơn

Bạn hãy biết ơn sự sống này (sự hàm ơn dành cả cho những điều lớn lao lẫn những điều nho nhỏ), biết ơn hơi thở của mình. Chúng ta không đòi hỏi gì ở sự sống này nên tất cả mọi thứ đều là quà tặng mà sự sống ban tặng cho ta.

Bạn hãy phát triển lòng biết ơn của mình. Hãy để nó trở thành phong cách của mình. Bạn hãy tỏ lòng biết ơn với mọi người. Chỉ khi bạn có được lòng biết ơn bạn mới có thể cảm nhận được những điều tốt đẹp. Bạn cảm thấy biết ơn khi một ai đó giúp bạn – đây chỉ là bước khởi đầu. Sau đó bạn bắt đầu cảm thấy biết ơn vì một ai đó đã không gây hại cho bạn – lẽ ra họ có thể đã gây hại cho bạn.

Khi bạn đã thấm nhuần được cảm xúc biết ơn và cho phép nó tỏa khắp trong tâm hồn bạn sẽ có được lòng biết ơn dành cho mọi đối tượng quanh mình. Khi những lời phàn nàn biến mất, mọi ưu phiền cũng biến mất. Sự ưu phiền chỉ có thể tồn tại khi những lời ca thán xuất hiện. Sự ưu phiền không thể tồn tại cùng với lòng biết ơn. Đây là một trong số những bí quyết để sống hạnh phúc mà chúng ta cần phải học tập.


Ngày 7 Tháng Giêng

Nụ cười

Tại sao chúng ta phải chờ có lí do mới mĩm cười? Cuộc sống này có nhiều điều tốt đẹp để chúng ta có thể mĩm cười. Cuộc sống này quá đẹp đẽ, quá tuyệt vời!

Nếu bạn muốn, nụ cười là thứ bạn dễ dàng có được nhất. Thế nhưng bạn đã không cười. Người ta rất hiếm khi cười, thậm chí ngay cả khi họ bật cười thì nụ cười của họ cũng chưa chắc đã là thật. Mọi người mỉm cười cứ như thể họ đang gia ơn, đang cố gắng hoàn tất một nghĩa vụ nào đó. Nụ cười đem lại cho bạn niềm vui. Bạn cười không có nghĩa là bạn đang gia ơn cho một ai đó.

Bạn không nên cười để giúp người khác vui bởi nếu bạn không vui bạn sẽ chẳng bao giờ có thể làm cho người khác vui. Bạn hãy mỉm cười một cách tự nhiên theo ý thích, đừng bao giờ chờ đợi có lý do mới mỉm cười. Nếu bạn quan sát mọi thứ, bạn có thể dễ dàng bật cười (nhưng bạn lại không cho phép mình cười). Chúng ta rất hà tiện tiếng cười, tình yêu và sự sống. Khi vứt bỏ được tính hà tiện này bạn sẽ đến được với một thế giới hoàn toàn mới mẻ. Nụ cười là thứ tín ngưỡng đáng tôn sùng nhất mọi thứ khác chỉ là lời nói suông.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đứa trẻ nổi loạn - Osho

Tự truyện - Cuộc đời luận sư Osho