Chương 07. Cái chạm chữa lành
Chương 07. Cái chạm chữa lành
Xoa bóp là cái gì đó bạn có thể bắt đầu học nhưng bạn chẳng bao giờ kết thúc. Nó cứ tiếp diễn mãi, và kinh nghiệm liên tục trở thành ngày một sâu sắc hơn, và ngày một cao hơn. Xoa bóp là một trong những nghệ thuật tinh tế nhất – và đấy không chỉ là vấn đề kinh nghiệm. Nó là vấn đề tình yêu nhiều hơn.
Học kĩ thuật – thế rồi quên nó đi. Thế rồi chỉ cảm thấy, và di chuyển theo việc cảm. Khi bạn học một cách sâu sắc, chín mươi phần trăm công việc được làm bởi tình yêu, mười phần trăm bởi kĩ thuật. Bởi chính cái chạm, cái chạm yêu thương, một cái gì đó làm thảnh thơi trong thân thể.
Nếu bạn yêu và cảm thấy từ bi với người khác, và cảm thấy giá trị tối thượng của người đó; nếu bạn không đối xử với người đó cứ như là người đó là cái máy cần phải đặt lại cho đúng, mà là một năng lượng có giá trị mênh mông; nếu bạn biết ơn rằng người đó tin cậy bạn và cho phép bạn chơi với năng lượng của người đó – thế thì dần dần bạn sẽ cảm thấy dường như bạn đang chơi trên chiếc đàn organ. Toàn bộ thân thể trở thành các phím của chiếc đàn organ và bạn có thể cảm thấy rằng hài hoà được tạo ra bên trong thân thể. Không chỉ người đó sẽ được giúp đỡ mà cả bạn cũng được giúp đỡ nữa.
Xoa bóp là cần thiết trên thế giới bởi vì tình yêu đã biến mất. Có thời chính cái chạm của những người yêu là đủ. Mẹ chạm vào con, chơi với thân thể nó, và đấy là xoa bóp. Chồng chơi với thân thể người phụ nữ của mình và đấy là xoa bóp; thế là đủ, quá đủ. Đấy là thảnh thơi sâu sắc và một phần của tình yêu. Nhưng điều đó đã biến mất khỏi thế giới này. Dần dần chúng ta đã quên mất chỗ để chạm, cách chạm, cách chạm sâu sắc. Trong thực tế chạm là một trong những ngôn ngữ bị quên lãng nhiều nhất. Chúng ta đã gần như trở thành vụng về trong động chạm, bởi vì chính từ này đã bị biến chất bởi cái gọi là những người tôn giáo. Họ đã cho nó màu sắc dục. Từ này đã trở thành dục và mọi người đã trở nên sợ hãi. Mọi người đều cảnh giác không để bị đụng chạm trừ phi người đó cho phép điều ấy. Bây giờ ở phương Tây cực đoan khác lại tới. Động chạm và xoa bóp đã trở thành mang tính dục. Bây giờ xoa bóp chỉ là lớp vỏ che đậy, cái chăn, cho hoạt động dục. Trong thực tế cả động chạm lẫn xoa bóp đều không mang tính dục. Chúng là chức năng của tình yêu. Khi tình yêu rơi khỏi chiều cao của nó thì nó trở thành dục, và thế thì nó trở thành xấu.
Cho nên có tính cầu nguyện đi. Khi bạn chạm vào thân thể của một người, có tính cầu nguyện đi – dường như bản thân Thượng đế có đó, và bạn đang phục vụ ngài. Tuôn chảy với toàn bộ năng lượng. Và bất kì khi nào bạn thấy thân thể đang tuôn chảy và năng lượng tạo ra hình mẫu hài hoà mới, bạn sẽ cảm thấy sung sướng mà bạn chưa bao giờ cảm thấy trước đây. Bạn sẽ rơi vào trong thiền sâu.
Trong khi xoa bóp, chỉ xoa bóp thôi. Đừng nghĩ tới những thứ khác bởi vì những thứ đó là phân tán. Hiện diện trong ngón tay và bàn tay bạn cứ như là toàn thể bản thể bạn, toàn thể linh hồn bạn có đó. Đừng để nó chỉ là cái chạm của thân thể. Toàn bộ linh hồn bạn đi vào trong thân thể của người kia, thấm vào nó, làm thảnh thơi những phức cảm sâu sắc nhất. Và làm cho nó thành trò chơi. Đừng làm nó như công việc; làm nó thành trò chơi và coi nó như vui đùa. Cười và để cho người khác cũng cười nữa.
Xoa bóp là đi tới mối quan hệ với năng lượng của thân thể ai đó khác để cảm thấy chỗ nó đang thiếu, để cảm thấy chỗ thân thể này đang bị phân đoạn và làm cho nó thành toàn thể… để giúp cho năng lượng này của thân thể đó sao cho nó không còn bị manh mún nữa, không còn mâu thuẫn nữa. Khi những năng lượng của thân thể này hoà theo và trở thành một dàn nhạc, thế thì bạn thành công.
Cho nên rất kính trọng với thân thể con người đi. Nó chính là điện thờ của Thượng đế, ngôi đền của Thượng đế. Cho nên với lòng kính trọng sâu sắc, với lời cầu nguyện, học nghệ thuật của mình. Đó là một trong những điều vĩ đại nhất để học.
Chỉ đặt tay bạn lên chỗ cần thiết của người đó. Nếu người đó đau đầu, đặt tay bạn lên đầu người đó, nhắm mắt lại, bắt đầu cảm thấy năng lượng đổ ra, và bạn sẽ có cảm giác rân rân ở tay, chúng sẽ trở thành được điện hoá. Hay nếu người này đang gặp trục trặc với dạ dầy, đặt tay bạn lên dạ dầy. Phần cần thiết cần phải được chạm tới. Nếu nó có thể được chạm tới một cách trần trụi, không quần áo, thì tốt hơn, sẽ hiệu quả hơn. Nhưng đừng chạm vào phần cần thiết nhiều hơn một phút. Nếu bạn chạm vào phần cần thiết nhiều hơn một phút, thế thì đôi khi bệnh tật có thể bắt đầu chảy sang bạn.
Năng lượng là nhịp điệu: phút này nó đi ra, phút khác nó đi vào. Cho nên coi thành vấn đề là khi bạn đặt tay lên thân thể ai đó khác, thở ra; điều đó đồng bộ hoá việc thở vào, thở ra. Khi bạn đặt tay lên họ, thở ra, và cứ thở ra; và khi bạn thấy rằng bạn không thể nào thở ra thêm được nữa, thì rụt tay lại và rồi thở vào. Nếu bạn thở vào trong khi đặt tay bạn lên, thì bạn có thể bị ảnh hưởng bởi bệnh đó. Người này có thể được chữa lành nhưng bạn sẽ mắc bệnh, và điều đó là vô nghĩa. Chỉ đặt tay bạn khi thở ra, và khoảnh khắc thở vào bắt đầu, rụt tay lại.
Khi bạn đang chữa cho một người, rất nhiều năng lượng đang đổ ra đó nếu bạn chạm, điều đó sẽ gần như là bạn đang chạm vào người đó bằng một sợi dây sống, một dây điện sống. Người đó sẽ trở nên sợ hãi đến mức các cánh cửa của người đó đóng lại – và nếu các cánh cửa đều bị đóng lại, bạn có thể cứ mưa rào xuống và chẳng cái gì xảy ra cả. Việc chữa lành là có thể được không chỉ bởi vì năng lượng của bạn – nó chỉ có thể khi năng lượng của bạn đi vào người khác và trở thành năng lượng của người đó. Nếu nó đi tới cửa và quay lại, thì chẳng việc chữa lành nào xảy ra cả.
Đó là lí do tại sao nếu một người không tin cậy vào bạn, đừng bao giờ thử chữa lành – đừng bao giờ thử, bởi vì điều đó là không thể được. Nếu một người có hoài nghi về bạn, quên người đó đi. Điều đó là có thể chỉ trong tin cậy sâu sắc, và nếu bạn thử với những người không tin cậy vào bạn, bạn sẽ trở nên không tin tưởng vào năng lượng của riêng mình. Nếu bạn thất bại nhiều lần, thế thì dần dần bạn sẽ nghĩ, “Chẳng cái gì xảy ra cả. Mình không có năng lượng.” Trong thực tế mọi người đều có năng lượng chữa lành. Nó là cái gì đó tự nhiên. Không phải là vài người mới là thầy chữa còn người khác thì không, không phải vậy. Mọi người sinh ra đều là thầy chữa rồi nhưng lại quên mất năng lực này, hay chưa bao giờ dùng nó cả, hay đã dùng nó trong các mối liên kết sai và đã đi tới cảm thấy rằng nó chẳng bao giờ vận hành cả.
Cho nên đừng bao giờ thử nó lên ai đó, người thách thức bạn. Đấy không phải là thách thức. Nếu ai đó sẵn sàng tham dự, đi cùng bạn, thế thì đấy là kinh nghiệm đẹp. Cho nên ngay chỗ ban đầu đừng bao giờ chạm cả. Khi người đó thảnh thơi ngày càng nhiều và bạn cảm thấy… và tôi đang nói cảm thấy – không phải là bạn nghĩ. Nếu bạn cảm thấy có thôi thúc phát sinh để chạm vào người đó – chẳng hạn người đó bị đau dạ dày hay đau đầu hay đau cái gì đó khác và bạn cảm thấy rằng chỉ cần chạm vào đầu sẽ có ích – thế thì chạm, nhưng trước hết để cho người đó hài hoà với bạn. Trước hết cho việc xoa bóp năng lượng, đừng chạm vào thân thể.
Để cách xa khoảng sáu cm, bởi vì hào quang thân thể của người này toả ra cách xa thân thể người đó quãng hai mươi cm. Giữ cách xa quãng sáu, tám cm, sao cho theo cách nào đó bạn đang chạm vào hào quang năng lượng của người đó. Bạn không chạm vào thân thể vật lí của người đó, nhưng bạn chạm vào thân thể tinh tế của người đó – và có thế thôi. Để cho năng lượng thấm vào, thế thôi. Bạn đã thực sự chạm vào người đó, nhưng người đó sẽ không sợ về điều đó. Khi bạn cảm thấy rằng người đó đang tham dự cực kì nhiều, khi tin cậy của người đó là mênh mông và bạn có thể thấy rằng người đó đang tuôn chảy với bạn, và bạn có thể cảm thấy rằng năng lượng của mình đang được hấp thu – nó không bị bác bỏ; người đó đã trở thành giống như miếng bọt biển và đang trương lên – thế thì điều đó trở thành một điểm chính xác. Tại điểm đó toàn bộ năng lượng tuôn trào và đi vào sâu nhất.
Sau mỗi lần chữa tốt hơn cả là bạn đi tắm, làm như vậy. Nếu điều đó là không thể được, thế thì ít nhất rửa tay mình ngay lập tức và vung vẩy chúng. Bao giờ cũng xảy ra rằng khi bạn đang truyền năng lượng vào người khác, năng lượng của người đó cũng đôi khi đi vào bạn; chúng chèn lấp lẫn nhau. Đôi khi người đó có thể rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn bạn. Đôi khi người đó có thể không mạnh, nhưng bệnh của người đó lại có thể rất mạnh, cho nên những rung động này của bệnh đó có thể đi vào bạn và có thể mang tính phá hoại. Chúng có thể làm cho bạn bị ốm, căng thẳng. Việc chữa lành là tốt nhưng không đáng bạn phải trả giá, bởi vì thế thì sẽ là ngu xuẩn và bạn không thể chữa lành mấy được. Sớm hay muộn bạn sẽ trở nên ốm yếu, ốm tồi tệ, và thân thể bạn sẽ bị làm xáo trộn nhiều lắm.
Xoa bóp không đơn giản là xoa bóp. Bạn đang chia sẻ năng lượng đấy; và chừng nào bạn còn chưa có năng lượng tuôn chảy trong mình, thì chẳng mấy chốc bạn sẽ trở nên mệt mỏi. Thế thì điều ấy là rất mạo hiểm. Không phải là mệt mỏi thể chất kéo đến đâu – điều đó không quan trọng; bạn sẽ ngủ, bạn sẽ ăn, và điều đó sẽ trôi qua. Nhưng xoa bóp là chia sẻ năng lượng sâu sắc hơn. Khi bạn xoa bóp thân thể ai đó, không chỉ thân thể các bạn là có tham dự vào – còn các thể tinh tế của bạn, hai thể năng lượng, hai plasma sinh học nữa. Người đang nhận xoa bóp cũng có thể nhận nhiều plasma sinh học của bạn, và chừng nào bạn còn chưa là một nguồn cung cấp bên trong thường xuyên, chừng nào bạn còn chưa được nối với cội nguồn, bạn sẽ trở nên bị tiêu tán rất nhiều bởi điều đó. Nó có thể không ảnh hưởng ngay lập tức bởi vì bạn còn trẻ. Thậm chí nhiều tháng và nhiều năm sau bạn có thể không cảm thấy điều đó, nhưng rồi một hôm bỗng nhiên bạn sẽ cảm thấy mình sụp đổ.
Cho nên hiểu biết của tôi là ở chỗ trước hết người ta nên làm việc trên bản thân mình, và người ta nên rất, rất định tâm. Khi bạn định tâm, bạn không hiện hữu. Khi bạn định tâm, cội nguồn bắt đầu vận hành. Thế thì bạn chỉ là lối chuyển. Vũ trụ bắt đầu tuôn chảy qua bạn – thế thì không có vấn đề gì. Bạn có thể chia sẻ nhiều năng lượng tuỳ ý, bạn sẽ thường xuyên nhận được năng lượng mới, hừ? Thế thì bạn không giống như nơi trữ nước không có suối đổ vào nó. Bạn giống như cái giếng có nhiều dòng suối đổ vào nó; bạn cứ múc nước ra và nước mới lại tuôn vào – bạn không thể múc cạn nó được. Trong thực tế bạn cứ đổ đi nước cũ, ôi thiu, tanh tưởi, còn nước sạch và sống thì đổ vào. Cho nên cái giếng rất hạnh phúc – bạn không nặng gánh nó từ quá khứ và cái cũ và cái tù đọng. Cho nên nếu bạn đang trong luồng chảy và năng lượng của bạn đang tuôn chảy thế thì không có vấn đề gì.
Cho nên xoa bóp và chữa lành và những hiện tượng này là rất tinh tế. Và vấn đề không chỉ là việc biết về kĩ thuật, vấn đề lớn hơn là cách ở tại cội nguồn – thế thì không có vấn đề gì. Thế thì tôi chẳng bận tâm ngay cả về kĩ thuật và liệu bạn có biết nó hay không. Bạn có thể đơn giản bắt đầu chơi với thân thể ai đó và năng lượng sẽ tuôn chảy, và sẽ có ích lợi lớn. Nhưng chỉ có một ích lợi thực khi người đang xoa bóp cũng được lợi qua việc đó – thế thì có ích lợi thực. Thế thì người chữa cũng được lợi, và người được chữa cũng lợi nữa – cả hai đều được lợi. Không ai bị thiệt cả.
Nhận xét
Đăng nhận xét