Tuần 38. Thoát ra khỏi chính mình


Luận về cuộc đời
365 ngày khai sáng tâm hồn
Osho

 
Tuần 38. Thoát ra khỏi chính mình


Ngày 17 Tháng Chín

Thoát ra khỏi chính mình

Sự khai sáng không phải là trạng thái sung sướng mê li, nó vượt ra khỏi trạng thái này.

Trong sự khai sáng không có trạng thái sung sướng mê ly, sự sung sướng mê ly là một hình thức của niềm vui. Trạng thái sung sướng mê ly là một trạng thái thuộc tâm hồn - một trạng thái đẹp đẽ trong tâm hồn nhưng vẫn cứ là một trạng thái thuộc phạm vi của tâm hồn. Sự sung sướng mê ly là một trải nghiệm. Sự khai sáng không phải là một trải nghiệm vì khi đó không còn tồn tại bất kỳ ai để kinh qua trải nghiệm.

Sự sung sướng mê ly thuộc phạm vi của bản ngã, nhưng sự khai sáng vượt qua cả bản ngã. Sự khai sáng không có nghĩa là bạn được khai sáng, sự khai sáng có nghĩa là bạn thoát ra khỏi chính mình.


Ngày 18 Tháng Chín

Cuộc chạy

Nếu bạn có thể thực hiện một cuộc chạy với khoảng cách dài; đó chính là sự thiền định. Bất kì một công việc nào khiến bạn hòa mình cùng nó cũng đều rất tốt.

Khi bạn hòa mình cùng một việc gì đó, khi đó chỉ còn lại hoạt động mà thôi, khi đó bạn không còn tồn tại vì khi đó bản ngã của bạn không vận hành. Khi bạn chạy, khi đó chỉ còn lại hoạt động chạy mà không có người chạy. Đó chính là sự thiền định.

Nếu bạn khiêu vũ mà không còn người khiêu vũ thì đó chính là sự thiền định. Nếu bạn vẽ tranh mà không còn người vẽ tranh thì đó chính là sự thiền định. Bất kỳ một hoạt động nào mà bạn hòa mình vào nó (khi đó không còn người thực hiện và cái được thực hiện) thì đó chính là sự thiền định.


Ngày 19 Tháng Chín

Sự vị kỉ

Những ai quan tâm đến bản chất của mình và muốn biết mình là ai thường trở thành người vị kỉ; đó là lẽ tự nhiên.

Khi bạn quá vị kỷ, chính sự vị kỷ của bạn sẽ trở thành chướng ngại vật cuối cùng; bạn phải vượt qua được nó. Bạn không phải thay đổi nó; nói đúng ra, bạn cần phải thêm vào nó một thứ gì đó và bạn sẽ có được sự cân bằng.

Đức Phật từng nhấn mạnh vào việc thiền định và lòng từ bi trong cùng một lúc. Người nói rằng: khi bạn thiền định và cảm nhận được trạng thái vui sướng mê ly, bạn cần lập tức tưới sự sung sướng mê ly này làm cho toàn nhân loại. Bạn đừng cố gắng kìm giữ nó, nếu không nó sẽ trở thành bản ngã của nó. Bạn hãy chia sẻ, hãy lập tức cho tặng nó đi và nhờ đó bạn có thể trở lại với tình trạng trống rỗng. Nếu bạn vẫn khăng khăng gìn giữ nó cho mình thì bản ngã của bạn lại xuất hiện và thêm mạnh mẽ.


Ngày 20 Tháng Chín

Thoái lui

Đừng thoái lui, bạn không cần phải thoái lui. Bạn phải tiến về phía trước.

Bạn vẫn không ngừng nghĩ đến việc thối lui, làm thế nào để thối lui. Bạn không cần thối lui. Bạn phải tiến về phía trước. Bạn phải có được ánh sáng của mình và có thể làm được điều đó. Mọi người đều cần tiến về phía trước, mỗi ngày những là trải nghiệm mới mẻ. Cuộc sống là một chuỗi dài tập hợp những điều mới mẻ đến bất tận. Mỗi ngày mới đến luôn mở ra cho ta hàng triệu những điều mới mẻ, những chân trời mới, tại sao ta phải phiền lòng đến những điều xưa cũ? Tại sao ta lại phải thối lui? Không cần phải như thế.


Ngày 21 Tháng Chín

Ý thức

Không có nơi nào để đi cả; chúng ta chỉ cần biết được mình đang ở đâu. Nếu bạn ý thức được rằng bạn đang muốn đến đâu, lập tức bạn sẽ nhận thấy rằng mình đã có mặt ở đó.

Người ta được sinh ra đã là hoàn hảo - không phải thêm thắt gì cả, không phải cải thiện gì vì không có gì có thể được cải thiện cả. Mọi nỗ lực cải thiện đều chỉ tạo ra những hỗn độn và bối rối mà thôi. Bạn càng cố gắng cải thiện chính mình thì bạn càng gặp khó khăn vì chính nỗ lực nhằm cải thiện này luôn đi ngược lại với thực tại về bản. Thực tại về bạn đã là như thế; bạn không cần phải cải thiện nó. Nhân loại chỉ phát triển về ý thức chứ không phát triển về vật chất.

Cũng giống như là bạn nhìn vào túi của mình và nghĩ rằng mình là một kẻ ăn mày, nên tiếp tục đi xin. Thực ra thì bạn đang mang trong túi mình một viên kim cương đáng giá cả một kho tàng nhưng bạn không hề hay biết. Rồi một ngày nọ bạn đưa tay vào túi của mình và đột nhiên bạn trở thành một Hoàng đế. Thực ra không có gì thay đổi về mặt vật chất cả, hoàn cảnh vẫn như cũ - trước đây viên kim cương đã sẵn có trong túi, giờ đây ta đang nằm trong tay bạn. Việc thay đổi duy nhất là giờ đây bạn đã ý thức được rằng bạn sở hữu nó.

Mọi sự phát triển đều là sự phát triển về ý thức chứ không phát triển về sự thực. Sự thực luôn luôn là sự thực. Đức Phật, Chúa trời, bạn hay bất kỳ ai khác, tất cả đều có cùng một trạng thái như nhau - nhưng người phát triển ý thức sẽ trở thành Phật, người không ý thức luôn luôn là kẻ ăn mày.


Ngày 22 Tháng Chín

Chứng loạn thần kinh

Chứng loạn thần kinh chỉ xuất hiện khi bạn không chấp nhận thất bại. Khi người ta thành công, nó không bao giờ xuất hiện.

Khi mọi việc diễn ra hoàn toàn tốt đẹp, người ta ở trên đỉnh vinh quang của thế giới, tại sao họ phải loạn thần kinh? Vấn đề này chỉ xảy ra khi đột nhiên bạn nhận thấy rằng mình không còn ở trên đỉnh vinh quang nữa. Bạn bị rơi xuống vực sâu, tối tăm và mù mịt. Đó là khi chứng loạn thần kinh xuất hiện. Tất cả những sinh lực đưa bạn đến với đỉnh vinh quang giờ đây quay sang nghiến ngấu, hủy hoại bạn.

Nếu tất cả những người loạn thần kinh đều thành công thì thế gian này đã không có loạn thần kinh. Khi Hitler thành công, không ai nghĩ rằng ông ta có thể loạn thần kinh cả. Nhưng cuối cùng thì chính ông ta cũng nhận thấy rằng mình loạn thần kinh - ông ta đã tự sát. Mọi người cần phải phát triển óc hài hước trong việc này. Thành công hay thất bại không phải là việc quan trọng, điều quan trọng là chúng ta vui với những gì mình thực hiện.

Mỗi sự thành công đều được hộ tống bởi sự thất bại, mỗi ngày đều được hộ tống bởi đêm tối, mỗi tình yêu đều được hộ tống bởi sự ảm đạm. Cuộc sống là một tiến trình, một chuỗi vận động; không gì hoàn toàn tĩnh tại cả. Giờ đây bạn còn trẻ; một ngày nào đó bạn sẽ già đi. Giờ đây bạn có những bạn bè, một ngày nào đó bạn sẽ chẳng còn ai cả. Giờ đây bạn có nhiều tiền bạc, một ngày nào đó bạn sẽ chẳng còn gì. Nếu bạn phát triển được óc hài hước trong mọi hoàn cảnh, không một rắc rối nào có thể xảy ra. Bạn chỉ cần phát triển một phẩm chất duy nhất: óc hài hước.


Ngày 23 Tháng Chín

Sự tái diễn

Sự tái diễn không hề tồn tại. Cuộc sống này luôn tươi tắn, luôn đổi mới.

Mỗi ngày đều khác nhau. Nếu có lúc bạn nhận thấy rằng ngày hôm nay chẳng khác gì ngày hôm qua thì bạn đã nhìn nhận sai. Không có gì có thể lặp đi lặp lại được. Sự tái diễn không hề tồn tại. Cuộc sống luôn luôn tươi tắn, luôn luôn đổi mới. Nếu chúng ta nhìn nhận cuộc sống qua lăng kính là quá khứ, qua những suy nghĩ cũ kỹ, qua tâm hồn cũ kỹ thì mọi việc dường như là được lặp đi lặp lại, được tái diễn. Đó là lý do tại sao tâm hồn trở thành đối tương tạo ra sự buồn chán. Nó khiến bạn buồn chán, vì nó không bao giờ để sự tươi mới hé lộ ra với bạn. Nó không ngừng nhìn nhận mọi việc qua cùng một lăng kính cũ kỹ.

Nếu bạn cảm thấy rằng cuộc sống dường như đang lặp đi lặp lại, bạn hãy nhớ cho rằng đó không phải là do cuộc sống mà do chính tâm hồn bạn. Tâm hồn bạn làm cho mọi thứ trở thành cùn lụt, tối tăm, vô hồn, tẻ nhạt. Cuộc sống này luôn sống động, đầy màu sắc, tâm hồn bạn chỉ có hai màu trắng và đen. Cuộc sống giống như một chiếc cầu vồng. Giữa màu đen và màu trắng là hàng triệu sắc thái khác nhau. Cuộc sống này không phải là sự phân chia giữa đồng ý và phát tán, giữa được và mất, giữa tốt và xấu. Chính tâm hồn đã phân chia thành như thế. Tâm hồn là một môn đồ của A-ri-xtôt, nhưng cuộc sống thì không.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đứa trẻ nổi loạn - Osho

Tự truyện - Cuộc đời luận sư Osho