Tuần 07. Thất bại


Luận về cuộc đời
365 ngày khai sáng tâm hồn
Osho

 
Tuần 07. Thất bại


Ngày 12 Tháng Hai

Tin vào sự thi vị

Cuộc sống là một kho tàng không bao giờ cạn, nhưng chỉ những trái tim thi vị mới có thể biết được điều đó.

Tình yêu là sự thi vị duy nhất mà con người có được. Tất cả các hình thức thi vị khác chỉ là hình chiếu của tình yêu. Sự thi vị có thể xuất hiện qua thơ ca, qua cảnh núi đồi, qua một kiến trúc nào đó nhưng về cơ bản thì tất cả đều là biến cách của tình yêu. Linh hồn của sự thi vị chính là tình yêu. Những ai có thể sống trong tình yêu mới thực sự là những nhà thơ đúng nghĩa. Họ có thể chưa từng sáng tác thơ, chưa từng viết nhạc, chưa bao giờ thực hiện bất kỳ thứ gì mà mọi người thường nghĩ đến dưới hình thức nghệ thuật nhưng những ai sống trong tình yêu, yêu một cách trọn vẹn là những nhà thơ đúng nghĩa. Tín ngưỡng sẽ là đúng đắn khi nó tạo ra nhà thơ trong bạn. Nếu nó giết chết nhà thơ trong bạn và tạo ra cái được gọi là Thánh nhân thì nó không phải là tín ngưỡng chân chính. Tín ngưỡng đúng nghĩa luôn luôn tạo ra sự thi vị trong bạn. Tình yêu, nghệ thuật và sự sáng tạo cũng thế; nó làm cho bạn nhạy cảm hơn. Với sự thi vị cuộc sống của bạn không còn là một chuỗi dài vô nghĩa, tẻ nhạt, đơn điệu nữa. Với sự thi vị, cuộc sống của bạn là một chuỗi dài những điều mới mẻ, những câu chuyện ly kỳ và hấp dẫn. Cuộc sống là một kho tàng không bao giờ cạn, nhưng chỉ những trái thi vị mới có thể biết được điều đó. Tôi không tin vào triết lý, vào học thuyết nhưng tôi tin vào sự thi vị.


Ngày 13 Tháng Hai

Sự tự hòan thiện

Sự tự hoàn thiện là phương cách để tìm đến địa ngục. Mọi nỗ lực nhằm hoàn thiện bản thân, nhằm biến bản thân thành một cái gì đó lí tưởng hơn sẽ tạo thêm nhiều sự cuồng loạn. Lí tưởng là nền tảng của sự cuồng loạn. Nhân loại có nhiều người loạn thần kinh vì họ có quá nhiều lí tưởng.

Súc vật không bị loạn thần kinh vì chúng không có bất kỳ một lý tưởng nào. Cây cỏ không bị loạn thần kinh vì chúng không mang theo bên mình bất kỳ một lý tưởng nào. Chúng không cố gắng trở thành một người nào đó khác hơn so với bản thân chúng. Chúng luôn vui với sự thật về bản thân chúng.

Bạn là bạn. Nhưng đôi khi bạn lại muốn trở thành Đức Giê-su hoặc Đức Phật nên bạn bước đi quanh quẩn mà không tìm được lối ra. Bạn phải hiểu rõ điều này: bạn là bạn. Cuộc sống này muốn bạn phải là bạn. Đó là lý do tại sao cuộc sống lại tạo ra bạn, nếu không nó đã tạo ra thứ khác. Nó muốn bạn phải có mặt ở đây, ngay tại lúc này. Nó không muốn Giê-su xuất hiện để thay thế cho bạn.

Bạn hãy chấp nhận chính mình. Nếu bạn có thể chấp nhận chính mình bạn đã học được bí mật lớn nhất trong đời, sau đó mọi việc sẽ diễn ra theo đúng như những gì phải diễn ra. Bạn hãy là chính mình. Bạn không cần phải kéo mình lên; không cần phải cao hơn so với hiện tại. Bạn không cần phải có một gương mặt khác. Bạn hãy là chính mình rồi sự thăng hoa sẽ xuất hiện, bạn sẽ ngày càng trân trọng bản thân mình.

Khi bạn đã vứt bỏ được ý tưởng về việc trở thành một người khác thì trong bạn không còn tồn tại bất kỳ một căng thẳng nào. Mọi căng thẳng sẽ biến mất. Bạn xuất hiện ở đây, bạn tỏa sáng, ngay lúc này. Bạn chẳng còn việc gì để làm ngoại trừ việc vui hưởng cuộc sống này.


Ngày 14 Tháng Hai

Ngôi nhà

Nếu chúng ta không tìm được ngôi nhà thực sự (nơi nương tựa đúng nghĩa) của mình thì chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm, phải tiếp tục cuộc hành trình của mình. Thật đáng ngạc nhiên, ngôi nhà thực sự đó không ở đâu xa.

Chúng ta tạo ra nhiều ngôi nhà khác nhau nhưng chưa bao giờ nghĩ về ngôi nhà thực sự của mình. Những ngôi nhà chúng ta dựng nên hoàn toàn là giả tạo; chúng chỉ là những tòa lâu đài được xây trên cát; chúng chỉ là những món đồ chơi không hơn không kém. Chúng không phải là ngôi nhà đúng nghĩa vì sẽ có lúc cái chết hủy diệt chúng.

Định nghĩa về một ngôi nhà đúng nghĩa là: một cái gì đó trường tồn, một cái gì đó vĩnh hằng. Chỉ có Thượng đế mới có thể vĩnh hằng; mọi thứ khác chỉ là phù du. Thể xác này chỉ là phù du, tâm hồn này chỉ là tạm bợ; tiền bạc, quyền lực, địa vị... tất cả đều sẽ trở thành vô nghĩa. Đừng xây ngôi nhà của mình bằng những thứ này. Tôi không có ý phản đối những thứ này đâu nhé. Bạn hãy vận dụng chúng nhưng hãy luôn nhớ rằng chúng chỉ là sự tạm thời; là nơi tốt để chúng ta trú qua đêm, sáng ngày mai chúng ta phải tiếp tục cuộc hành trình của mình.

Chúng ta có thể tìm thấy nó ở đâu? Hãy tìm nó trong chính mình.


Ngày 15 Tháng Hai

Sự bối rối

Bạn hãy vứt bỏ ngay định kiến trong tâm hồn mình để vui với những bối rối của mình. Nó không còn là sự bối rối nữa, nó là sự bối rối mang tính sáng tạo. Chúng ta cần có sự bối rối này trong tim để tạo ra những ngôi sao nhảy nhót.

Nếu bạn có những định kiến cuộc sống sẽ tạo thêm nhiều bối rối cho bạn vì cuộc sống không bao giờ tin vào những định kiến của bạn. Nó không ngừng xới tung mọi thứ. Nó không ngừng can thiệp vào đời sống của con người. Nó không ngừng bỡn cợt bạn. Nó không phải là một căn phòng để bạn có thể treo lên tường một bức tranh và bức tranh đó mãi mãi yên vị. Cuộc sống là một chuỗi dài những hỗn độn.

Thượng đế không phải là một kỹ sư, một kiến trúc sư, một nhà khoa học hay một nhà toán học. Thượng đế cũng bị bối rối. Thượng đế là một người mơ mộng, trong một thế giới mơ mộng mọi thứ luôn bị xáo trộn: Bạn trai của bạn đột nhiên biến thành một con ngựa... Trong giấc mơ của mình bạn chẳng bao giờ hỏi 'Điều gì đã xảy ra? Trước đây vài phút anh là bạn trai của tôi, bây giờ anh lại là một con ngựa!'. Trong giấc mơ của mình bạn chấp nhận mọi thứ. Bạn không hề mảy may nghi ngờ, vì trong giấc mơ của mình bạn không mang theo bất kỳ một ý tưởng nào.

Khi bạn tỉnh thức bạn không thể trông thấy bạn trai của mình biến thành ngựa. Thực ra anh ta đã nhiều lần biến thành ngựa. Gương mặt của anh ta có thể không thay đổi nhưng sinh lực của anh ta lại không ngừng thay đổi. Bạn cảm thấy bối rối.

Tôi bắt gặp nhiều người luôn mang bên mình những định kiến. Định kiến càng mạnh mẽ bạn càng bối rối.

Nếu bạn không muốn mình bị bối rối, bạn hãy vứt bỏ mọi ý tưởng.


Ngày 16 Tháng Hai

Sự nghèo đói

Dù sớm dù muộn thì sự nghèo đói cũng sẽ biến mất (ngày nay chúng ta có đủ phương tiện để đẩy lùi được nó) và rắc rối thực sự sẽ xuất hiện.

Những người quá nghèo là những người khó có được tình yêu. Thế gian đầy rẫy những người sắp chết vì đói. Dù sớm dù muộn thì sự nghèo đói cũng sẽ biến mất - ngày nay chúng ta có đủ phương tiện để đẩy lùi được nó - và rắc rối thực sự sẽ xuất hiện. Không một kỹ thuật, một phương tiện nào có thể đẩy lùi được nó. Chúng ta có thể đút cơm cho người khác ăn - nhưng ai sẽ chăm sóc tâm hồn của họ? Khoa học không thể làm được điều đó. Chúng ta cần đến một cái gì đó khác hơn, đó là những gì tôi gọi là Tín ngưỡng. Chỉ khi khoa học đã đẩy lùi được sự nghèo nàn về vật chất thì tín ngưỡng mới có thể phát huy được sức mạnh của nó.

Cho đến nay, tín ngưỡng vẫn còn là một cái gì đó rất tùy tiện - có khi là Đức Phật, có lúc là Giê-su, rồi lại Krishna. Đây là những nhân vật ngoại lệ, họ không đại diện cho toàn nhân loại. Một khi khoa học kỹ thuật hiện đại giải quyết được những nhu cầu thiết yếu của nhân loại (thức ăn, nơi trú ngụ, giáo dục, y tế) thì chúng ta sẽ nhận thấy rằng mình cần có một loại thức ăn mới, đó chính là tình yêu. Khoa học không thể tạo ra tình yêu, chỉ có tín ngưỡng mới có thể tạo ra tình yêu.


Ngày 17 Tháng Hai

Tha thứ cho cha mẹ của mình

Việc tha thứ cho cha mẹ của mình là một trong số những việc khó khăn nhất vì họ đã sinh ra bạn. Bạn làm thế nào để có thể tha thứ cho họ?

Nếu bạn không yêu bản thân mình, không cảm động vì sự có mặt của mình trên thế gian này, thì làm sao bạn có thể biết ơn cha mẹ mình được? Không thể. Bạn sẽ tức giận, họ đã sinh ra bạn mà không hỏi ý kiến bạn. Họ đã tạo ra con người kinh khủng này. Tại sao bạn lại phải chịu đau khổ khi họ quyết định sinh ra bạn mà không hỏi ý kiến bạn? Tại sao bạn lại bị lôi kéo vào thế gian này? Bạn nổi cơn thịnh nộ.

Nếu bạn yêu thương bản thân mình bạn sẽ yêu thương và biết ơn cha mẹ của mình. Họ là cánh cửa đưa bạn đến bạn với sự sống này. Nếu không có họ bạn không thể có được trạng thái mê ly của sự sống này. Họ đã làm điều đó trở thành có thể.

Chỉ bạn có thể tôn vinh sự sống của mình - đây là mục tiêu của tôi, tôi muốn giúp các bạn có thể yêu thương sự sống của mình - bạn mới có thể cảm thấy biết ơn cha mẹ của mình vì tình yêu, vì lòng từ bi, vì lòng khoan dung của họ dành cho bạn.


Ngày 18 Tháng Hai

Thất bại

Bạn không thể là một người thất bại. Cuộc sống này không cho phép bạn thất bại. Bạn vẫn chưa đạt được mục tiêu nào nên bạn không được để mình ngã lòng.

Nếu bạn cảm thấy ngã lòng hãy xem xét lại, có lẽ bạn đã từ tự áp đặt cho mình quá nhiều mục tiêu trong đời. Trước khi bạn đạt được mục tiêu của mình thì cuộc sống đã thay đổi. Mục tiêu của bạn trở thành một chiếc vỏ sò vô nghĩa, bạn lại thất vọng, bạn lại ngã lòng. Chính bạn là người đã tạo ra sự ngã lòng này.

Chỉ khi bạn hiểu được rằng cuộc sống này không thể được định nghĩa bằng một mục tiêu, một định hướng nào đó bạn mới có thể bay nhảy theo mọi hướng mà không mang theo bên mình bất kỳ một lo sợ nào. Vì không có thất bại nên không có thành công, sự ngã lòng cũng không xuất hiện. Khi đó mỗi khoảnh khắc sẽ có giá trị đích thực của nó.

Mỗi khoảnh khắc là một viên kim cương, bạn đi từ viên kim cương này đến viên kim cương khác nhưng vẫn không hướng về một hướng nhất định nào. Cuộc sống vẫn luôn sống động... không có cái chết. Cứu cánh chính là cái chết, sự hoàn hảo chính là cái chết, việc đạt được một mục tiêu nào đó chính là cái chết. Sự sống không hề biết đến cái chết, nó không ngừng thay đổi. Nó vô cùng và không có đích đến.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đứa trẻ nổi loạn - Osho

Tự truyện - Cuộc đời luận sư Osho