Chương VI - 6 tháng giêng năm 1979
Chương VI - 6 tháng giêng năm 1979
Buổi tối tại thính đường Trang Tử
Annurago có nghĩa là tình yêu thanh khiết, không ước mong không hy vọng, không ý tưởng nào về việc quay trở lại. Thế thì tình yêu là thanh khiết, thế thì tình yêu là Thượng đế. Và bạn càng cho nhiều thì bạn càng trở nên có khả năng dâng tặng nhiều: đó là suối nguồn vô tận của thực tại bạn.
Làm trống rỗng chính bạn bởi tình yêu và khi bạn đã làm trống rỗng chính bạn trong tình yêu, vậy thì trong không gian đó, Thượng đế hạ xuống bạn. Và đó là phần thưởng. Nó không xuất hiện từ bên ngoài mà nó xuất hiện từ bên kia. Bạn yêu thế giới của mình còn ngài yêu bạn. Cách duy nhất để bạn vươn tới Thượng đế là yêu thế giới của bạn.
Deva Kazua… có nghĩa là tĩnh tại linh thiêng và hài hòa. Tĩnh tại chưa bao giờ là con người, nó luôn là thần thánh linh thiêng. Nó không xuất hiện trong bạn, nó đến với bạn; bạn chỉ có thể là sự đón nhận cuối cùng. Nó mưa lên bạn từ bầu trời, từ thiên đường. Nếu bạn là trống rỗng, bạn sẽ có khả năng trở nên tràn ngập nó. Bạn không thể tạo ra nó; bất kỳ điều gì được tạo ra cũng đều là giả, là dối trá.
Nhiều người cố để trở nên tĩnh tại, và họ có thể đạt được một dạng tĩnh tại nào đó, nhưng đó chỉ là một lớp rất mỏng quanh họ, thậm chí rất hời hợt. Cào lên một chút và tất cả mọi sự thanh thản biến mất, mọi sự hài hòa biến mất. Đó là điều được chuẩn bị trước, giống như bộ mặt được sơn phết, đó không phải là bộ mặt nguyên thủy hoặc bộ mặt thật. Sự thật luôn xuất hiện từ bên kia. Chúng ta không thể sản xuất ra nó, chúng ta không thể nuôi dưỡng nó, và đó chính là vẻ đẹp của nó.
Cho nên, hãy nhớ rằng, con người không phải trở nên tĩnh tại mà chỉ là trống rỗng. Bằng việc trở nên trống rỗng, bạn đang sẵn sàng để đón nhận nó; và nó luôn xuất hiện, nó sẽ đến. Bất kỳ khi nào nó nhận ra bạn trống rỗng, bỗng nhiên bạn tràn đầy nó.
Deva Shingi… sẽ có nghĩa là bị kéo căng bởi Thượng đế và lắng xuống. Và nếu bạn cho phép, nó sẽ xuất hiện! Điều duy nhất cần là sự cho phép của bạn; điều đó phải được thực hiện. Thượng đế không bao giờ can thiệp, nhưng ngài luôn sẵn sàng thực hiện tất cả những điều bạn ước mong, tất cả những điều bạn cầu nguyện. Nhưng điều đó có thể được thực hiện chỉ với sự hợp tác của bạn. Tự do của bạn là tuyệt đối. Nếu bạn từ bỏ, điều huyền bí sẽ xuất hiện trong bạn. Nếu bạn kháng cự, thế thì sẽ không có điều gì xuất hiện.
Trên thế giới chỉ có hai loại người, những người kháng cự thuần túy và những người buông bỏ. Đa số mọi người là kháng cự, do vậy mà đa số vẫn giữ nguyên đau khổ. Có rất ít người đủ can đảm để buông bỏ. Để buông bỏ cần khí phách phi thường. Điều đó có vẻ ngược đời, nhưng trừ khi bạn có sự tự tin khác thường vào chính bạn, bạn không thể buông bỏ. Người yếu đuối kháng cự, người mạnh mẽ buông bỏ. Những người đang chịu đựng sự thấp kém không thể buông bỏ. Họ luôn sợ hãi và kháng cự. Họ biết rằng nếu họ buông bỏ họ sẽ bị thiệt. Con người có sự tự tin bên trong mình sẵn sàng buông bỏ. Họ biết rằng thậm chí nếu họ buông bỏ, họ sẽ có đó, có lòng tin ngầm bên trong họ. Và chỉ có ít người là những người may mắn.
Khi bạn buông bỏ, Thượng đế có thể thực hiện những điều huyền linh trong cuộc đời bạn.
*
[Sannyasin mới nói, anh ta muốn nhìn Osho trong thời gian lâu hơn]
Vào buổi nói chuyện sáng, bạn có thể nhìn; và đó sẽ là điều hữu ích tuyệt vời. Deva Ikuto… sẽ có nghĩa là vô nghĩa linh thiêng.
Cuộc đời thực sự không có mục đích, nó không có nghĩa gì, và đó là điều tuyệt vời nhất, sâu sắc nhất của nó. Biến nó thành một ý nghĩa nào đó là biến nó thành trần tục, mất đi sự linh thiêng của nó.
Âm thanh của nước chảy không có ý nghĩa, gió thổi qua ngọn thông không có ý nghĩa, sóng gầm trên đại dương không có ý nghĩa, những đám mây và sấm chớp không có ý nghĩa.
Ý nghĩa là thứ do con người tạo ra. Lấy con người ra khỏi tồn tại và sẽ không ý nghĩa nào còn lại. Ý nghĩa được tưởng tượng, được phóng chiếu, và bởi vì nó là thứ được phóng chiếu, chúng ta sẽ lại cảm thấy thất vọng. Chúng ta lại tình cờ biết sự thật: rằng ý nghĩa chúng ta gán cho cuộc sống là không thật. Thế rồi con người bắt đầu cảm thấy bị lừa dối, con người bắt đầu cảm thấy không giá trị, thật bất ngờ. Và lý do là vì chúng ta đã tìm kiếm ý nghĩa, thứ mà nó không có. Nếu chúng ta không tìm kiếm ý nghĩa, thì không có thất vọng. Nếu chúng ta không tìm kiếm ý nghĩa thế thì không có gì ý nghĩa, thế thì nhiều thứ đơn giản như là chúng vậy. Đôi khi rất u ám và đôi khi rất sáng sủa; đôi khi rất yên lặng và đôi khi rất ồn ào. Nhiều thứ như là chúng vậy, và con người bắt đầu thích thú bất kỳ điều gì từ thời điểm tới thời điểm.
Đây là thông điệp cơ bản của sannyas: sống cuộc đời mà không có bất kỳ khái niệm nào về mục đích, ý nghĩa, ích lợi, chỉ sống vì niềm vui sống, yêu sống chỉ vì niềm vui yêu sống. Đó là cuộc sống vì mục đích của cuộc sống: không mục tiêu, không mục đích, không đích đến.
Tự do tuyệt vời xuất hiện. Khi bạn tự do khỏi sự ám ảnh của ý nghĩa, bạn tự do thực sự.
Sakirna. Đó là từ Sufi, nó có nghĩa là hương thơm linh thiêng. Mọi người đều được vây quanh bởi hương thơm linh thiêng, bởi vì cốt lõi sâu thẳm của chúng ta được tạo ra bởi ánh sáng tinh khiết mà nó tỏa ra. Thậm chí nó được lọc bởi cơ thể thô ráp và tạo ra tinh hoa của ánh sáng.
Chúng ta càng vào sâu chính chúng ta thì tinh hoa bắt đầu tiết ra quanh chúng ta càng tuyệt vời. Khi chúng ta đạt tới chính cốt lõi của ánh sáng bên trong thì con người bắt đầu cảm thấy “ta không được tạo ra bởi cơ thể vật chất mà chỉ bởi ánh sáng tinh khiết”. Chính vì vậy mà có từ “chứng ngộ” - khi bạn đạt tới chính cốt lõi của bản thể bạn, bạn là ánh sáng, và đó là chứng ngộ. Không ai trở thành được chứng ngộ, bạn chỉ đơn giản là biến vào ánh sáng; không cơ thể nào còn lại, chỉ ánh sáng còn lại.
Thậm chí từ người ngủ say, người mộng du, người vô thức thì cũng có một vài tia liên tục được lọc và những người có mắt có thể nhìn thấy. Bây giờ, về mặt khoa học, điều đó cũng được chứng minh như là hiện tượng phi thường. Nhà nhiếp ảnh Kirlina đã có khả năng chụp những bức ảnh về tinh hoa phát tiết ra. Và không chỉ con người có tinh hoa phát tiết ra mà chim muông, muông thú, và không chỉ chim muông, muông thú mà thậm chí những tảng đá, những cây cũng có khả năng đó. Mỗi thực thể sống và mỗi vật thể đều có một tinh hoa nào đó của chính nó, một trường năng lượng. Tất nhiên, con người có trường năng lượng mạnh nhất, nhưng chúng ta sống hoàn toàn vô thức về điều đó.
Hãy biến thời điểm này thành hành trình vào ánh sáng bên trong. Hãy nghĩ rằng chính bạn được tạo ra bởi ánh sáng, cảm nhận chính bạn được tạo ra bởi ánh sáng; bước đi cứ như bạn được hình thành bởi ánh sáng. Dần dần bạn sẽ bắt đầu hòa hợp với ánh sáng của bạn, bạn sẽ trở nên hài hòa với nó. Khi bạn sẵn sàng, cởi mở thì nó bắt đầu mưa lên nhiều hơn. Trải nghiệm ánh sáng ở chính con người cũng trở thành trải nghiệm ánh sáng ở mọi người. Bạn càng nhìn vào bạn sâu hơn, bạn sẽ càng có khả năng nhìn vào những người khác sâu hơn. Mọi người trở nên sáng trong, rõ rệt, và toàn bộ tồn tại không là gì mà là đại dương ánh sáng. Đó là trải nghiệm về điều cao cả linh thiêng.
Kinh Koran nói: “Thượng đế là ánh sáng” và tất cả các kinh sách đều nói Thượng đế là ánh sáng. Họ nói điều đó bởi trải nghiệm này. Nhưng điều đầu tiên để biết là: “Ta là ánh sáng”.
Chaitanyo có nghĩa là tâm thức tinh khiết.
Con người chỉ là ý thức cục bộ, chỉ một phần mười trí óc là ý thức, chín phần mười là vô thức. Chỉ chóp tảng băng là nổi và phần còn lại chìm trong bóng tối. Điều đó tạo ra vết nứt trong twhcj tại chúng ta. Chúng ta không thể tồn tại như là một con người; chúng ta tồn tại như là hai người. Ý thức và vô thức không có cuộc gặp mặt cơ bản, chúng không thể gặp mặt. Chúng giống như ánh sáng và bóng tối, chúng không thể hòa lẫn vào nhau. Nếu có cái này thì sẽ không có cái kia.
Cho nên bất kỳ khi nào bạn hoạt động một cách ý thức thì vô thức ẩn giấu. Và bất kỳ khi nào, trong bóng tối, ý thức chìm vào giấc ngủ thì vô thức trở nên rất, rất lớn tiếng. Tất cả những giấc mơ, những cơn ác mộng và những thông điệp được chọn lọc đều là từ vô thức. Nhưng vô thức vận hành chỉ khi ý thức không có đó. Bất kỳ điều gì bạn đã quyết định một cách ý thức không bao giờ đạt tới vô thức; và sức mạnh lại trong tay vô thức, bởi vì nó gấp chín lần ý thức. Cho nên mọi người liên tục quyết định và vô thức liên tục nhùng nhằng. Mọi người liên tục trì hoãn và vô thức liên tục sẵn sàng.
Chỉ có hai khả năng trở thành sự đồng nhất hữu cơ duy nhất và việc trở thành sự đồng nhất hữu cơ duy nhất là trở nên khỏe mạnh, lành mạnh; nếu ngược lại con người vẫn giữ nguyên là tâm thần phân liệt, chia tách. Cứ như một tay của tôi liên tục làm nhiều việc mà tay khác không biết. Sau đó tay khác liên tục làm nhiều việc mà tay đầu tiên không biết. Đôi khi xảy ra rằng tôi làm nên một cái gì đó bằng tay này và phá đi bằng tay khác. Thế thì toàn bộ cuộc đời vẫn giữ nguyên là ziczac, hổ lốn, hỗn độn. Con người chưa bao giờ tới được bất kỳ đâu. Con người bước đi, chạy, du hành, nhưng có vẻ như không có gì thực sự xuất hiện, bởi vì hai phần liên tục xóa bỏ lẫn nhau.
Có hai khả năng: một là hãy để cho ý thức biến thành vô thức, bị ngập chìm. Đó là điều diễn ra khi con người uống rượu bia và chơi ma túy. Mất ý thức là một cách để trở nên lành mạnh. Nhưng bạn không thể giữ nguyên trạng thái đó lâu dài, bạn sẽ phải ra khỏi trạng thái đó và bất kỳ khi nào bạn ra khỏi thì lại có lưỡng cực, lại vật lộn, lại xung đột. Bấy giờ một phần ý thức này không thể bị ngập chìm trong vô thức; chúng ta có thể nhấn chìm nó bằng ma túy chỉ trong những thời điểm. Nhưng khi ma túy hết tác dụng thì ý thức sẽ quay trở lại mạnh mẽ hơn.
Chỉ có cách duy nhất để trở nên thực sự toàn vẹn là biến vô thức thành ý thức; và đó là toàn bộ công việc của thiền. Chính vì vậy tất cả các phương pháp thiền, tất cả các bậc thầy thiền định và tất cả các kỹ thuật thiền đều chống lại ma túy, chỉ vì lý do đơn giản duy nhất, vì ma túy là cực đối nghịch. Chúng hủy hoại ý thức và nhận chìm nó vào vô thức. Thiền vận hành từ cực khác: nó giúp vô thức trở thành ý thức và chìm vào ý thức. Đó là ý nghãi của chaitanyo: trở nên hoàn toàn ý thức.
Hành trình lâu dài, con đường là gian khổ nhưng hiệu ích là tuyệt vời, phúc lành là tuyệt vời. Và khi bạn nhìn thấy vô thức biến thành ý thức càng nhiều thì càng nhiều niềm vui, càng nhiều sự bình lặng, càng nhiều sự tự chủ bắt đầu tự nguyện xuất hiện.
Cho nên hãy để cho hạt mầm đạt tới ban, nền tảng cơ bản đạt tới bạn: trở nên ý thức nhiều hơn, thực hiện mọi việc một cách tỉnh táo. Dần dần chỉ những khoanh nhỏ vô thức nhảy vào ý thức. Và chỉ một phần nhỏ của mức chúng ta không có bất kỳ thứ gì có thể so sánh với nó. Cực khoái dục cũng không là gì khi so sánh với cực khoái xuất hiện khi khoanh nhỏ của vô thức trở thành ý thức. Khi bạn có khả năng thay đổi những miếng nhỏ của vô thức, bạn biết thủ thuật. Thế thì, sớm hay muộn bạn sẽ có khả năng biến toàn bộ vô thức thành ánh sáng. Đó là ngày của vui sướng tuyệt vời.
Veet có nghĩa là bên trên, shabdo có nghĩa là câu chữ, là kinh, là kiến thức - bên trên tất cả những câu chữ.
Những lời nói phải bị bỏ rơi, con người phải tự làm trống rỗng chính mình khỏi những lời nói. Những câu nói bên trong phải bị dừng lại. Đó là rào cản duy nhất giữa bạn và điều cao cả linh thiêng, giữa bạn và tồn tại, giữa bạn và đích thực bạn. Rào cản duy nhất, rất mỏng manh, là của những lời nói. Chúng ta liên tục nghĩ bên trong; việc nghĩ liên tục đó giữ chúng ta xa khỏi những gì là chúng ta.
Toàn bộ nghệ thuật thiền bao gồm duy nhất một thứ: tạo ra những khoảng trống, tạo ra những cửa sổ sao cho bạn có thể nhìn mà không cần lời nói, những câu chữ, sao cho mắt bạn trống rỗng, và bạn có thể nhìn thông qua sự trống rỗng đó. Trong sự trống rỗng đó con người có thể nhận ra vẻ đẹp bao la của tồn tại, của tĩnh lặng tuyệt vời xung quanh, và của âm nhạc tuyệt vời không ngừng có đó. Thế thì mỗi thời điểm trở nên quý giá, sáng lạn. Và dần dần bạn có thể tạo ra những cửa sổ lớn hơn.
Điều duy nhất cần phải thực hiện là: bất kỳ khi nào những lời nói đang xuất hiện thì hãy chứng kiến chúng. Trở nên rất chú ý, rất liên tục. Chỉ nhìn vào những lời nói và những lời nói bắt đầu biến mất, chúng bị tan rã. Chúng bắt đầu tan rã giống như băng tan rã dưới sức nóng mặt trời. Khi cái nhìn chằm chằm của bạn trở nên nóng, khi bạn rất tập trung, rất mãnh liệt, nhìn vào những lời nói thì chúng bắt đầu tan rã và biến mất. Chúng rất nhút nhát trước sự chú ý. Chúng không thể đối mặt với sự tập trung chú ý; đó chính là chìa khóa.
Niyazo có nghĩa là cầu nguyện. Cầu nguyện là dạng cao hơn của tình yêu. Cầu nguyện không có gì liên quan với cái gọi là đọc kinh; tất cả chúng là của cái đầu và cầu nguyện là của trái tim. Cho nên cái gọi là đọc kinh chỉ là những lời nói và cầu nguyện thực sự chỉ bởi tĩnh lặng.
Thượng đế biết mọi điều, không cần thiết nói bất kỳ điều gì. Ngài biết trước khi chúng ta nói, cho nên giá trị gì khi nói lên điều đó? Cầu nguyện không cần đối thoại mà cầu nguyện phải là sự giao cảm trong im lặng. Không gì phải được nói, không gì phải được hỏi, không gì cần phải ước mong, bởi vì tất cả điều đó đã được trao, mọi thứ đã được cung cấp. Thượng đế đã quan tâm. Thậm chí việc cám ơn ngài cũng là điều không phải. Tốt hơn là cúi xuống trong im lặng. Cách tốt nhất là tuyệt đối im lặng, không nhúc nhích.
Trong sự im lặng tuyệt đối đó, khi bạn không nói bất kỳ điều gì, lần đầu tiên bạn bắt đầu nghe thấy giọng của đấng cao cả linh thiêng. Nó chỉ có thể được nghe thấy trong sự tĩnh lặng tuyệt vời, trong sự tĩnh lặng sâu sắc đó. Đó là giọng rất nhỏ và tĩnh trong tâm hồn bạn. Khi tất cả mọi sự ồn ào đã dừng, bỗng nhiên bạn trở nên nhận biết nó. Trái tim bắt đầu nói với bạn. Trái tim trở thành cây sáo trên môi của đấng cao cả linh thiêng. Và thế thì cũng nên nhớ rằng, thông điệp không được truyền đi bằng lời nói; thông điệp được truyền đi mà không cần lời nói. Bạn tràn ngập trong cảm giác biết ơn bao la, bạn bị tràn ngập bởi sự hiện diện của sự thật, nhưng tất cả điều đó không phải là lời nói. Đó là sự cảm nhận, đó là sự trải nghiệm.
*
[Sannyasin Ấn Độ hỏi, có bất kỳ thứ gì anh ta có thể thực hiện “bởi một phần của anh ta của thế gian”].
Bạn phải thực hiện thật nhiều vì tôi ở đó. Bạn phải trở thành sứ giả của tôi ở đó. Bạn phải đến bởi vì bạn đã được gọi. Bạn phải đến bởi chính bạn; bạn đã bị kéo, bạn đã xuất hiện bất chấp chính bạn. Phải thực hiện quá nhiều. Bạn phải trở thành phương tiện. Một cái gì đó rất quan trọng đang diễn ra ở đây; nó phải lan tới nhiều người nhất có thể. Và nó sẽ mang phúc lạc tuyệt vời đến cho bạn nếu bạn có thể chia sẻ.
Không gì có thể ý nghĩa hơn việc chia sẻ sự thật, tình yêu, thiền. Bạn sẽ học được nhiều bởi việc giúp mọi người thiền. Bạn sẽ trở nên nhận biết những năng lượng tuyệt diệu trong chính mình tại thời điểm bạn bắt đầu giúp những người cần sự giúp đỡ. Và mọi người rất cần giúp đỡ về mặt tâm linh, bởi vì mọi người đang đói, và thế giới trần tục này không bao giờ mang đến sự thỏa mãn.
Cuối cùng thì, mọi thứ của thế giới trần tục này chỉ đơn giản chứng tỏ chúng như là đồ chơi của trẻ em. Nó làm cho bạn bận rộn, đúng vậy, nhưng tất cả những điều nó thực hiện thì sớm hay muộn cũng là sự vỡ mộng. Thế thì sự vỡ mộng sẽ vô cùng choáng váng bởi vì bạn đã lãng phí cả cuộc đời bạn và ngay từ khi bạn bị vỡ mộng với cuộc đời, cơ hội tuột khỏi tay bạn; bấy giờ không gì có thể được làm.
Cho nên hãy làm cho mọi người nhận biết rằng tiền sẽ không làm thỏa mãn, quyền lực sẽ không làm thỏa mãn, danh vọng sẽ không làm thỏa mãn. Chỉ một điều duy nhất có thể làm thỏa mãn đó là đấng cao cả linh thiêng. Bạn có thể gọi đó là sự thật, bạn có thể gọi đó là tình yêu; tất cả đó chỉ là tên gọi. Chỉ một điều duy nhất có thể mang đến sự mãn nguyện, đó là trở nên nhận biết bạn là ai. Thời điểm bạn trở nên nhận biết bạn là ai, ngay lập tức tất cả những điều huyền bí của tồn tại sẽ mở ra với bạn. Toàn bộ vương quốc là của bạn và đã luôn là của bạn. Thế thì một cái gì đó sẽ xuất hiện vẫn còn chờ đợi bạn; thậm chí cái chết cũng không thể mang nó đi. Con người được mãn nguyện chỉ khi họ đã gặp một cái gì đó mà nó không thể bị lấy đi bởi cái chết.
Cho nên hãy giúp mọi người và trở lại với chu kỳ dài hơn.
*
[Một sannyasin nói: khi tôi đang thiền có quá nhiều tiếng ồn. Cứ như tâm trí tôi trở nên mạnh mẽ hơn].
Nó sẽ không trở nên mạnh mẽ hơn. Bạn đang trở nên nhận biết về nó nhiều hơn, do vậy nhìn cứ như nó trở nên mạnh mẽ hơn. Con người phải trở nên nhận biết nó, chỉ có thế thì nó mới biến đi.
Thông thường chúng ta vẫn giữ nguyên sự hiểu biết mù tịt về nó. Nó vẫn liên tục ở đó một cách ngấm ngầm; ở phía sau, nó vẫn tiếp tục. Bạn vẫn giữ nguyên bận rộn với hàng nghìn lẻ một thứ của thế giới bên ngoài. Nhưng khi bạn thiền thế thì bạn quay vào trong và bạn bắt đầu nhìn vào tâm trí. Bình thường tâm trí nấp phía sau bạn, và khi bạn thiền, tâm trí bị trực diện, bạn đối mặt với tâm trí bạn; và tất nhiên khi bạn đối diện với nó, bạn nhìn thấy mọi sự điên khùng bên trong. Nó đã luôn có đó. Thiền không thể tạo ra nó, thiền chỉ có thể chỉ nó cho bạn. Chỉ khi bạn đang thiền bạn sẽ trở nên nhận biết sự ồn ào này. Sự ồn ào sẽ trở nên nhiều hơn - không phải là nó trở nên nhiều hơn mà vì bạn trở nên nhận biết nhiều hơn. Cho nên chiều sâu nhận biết của bạn sẽ mang toàn bộ tâm trí bạn tới trước mặt bạn. Đây là điều tuyệt vời, đây là cách nó nên là như vậy. Khi bạn trở nên nhận biết toàn bộ tâm trí và toàn bộ sự điên khùng của nó, thì sự thay đổi sẽ xuất hiện. Thế là vào một ngày, bỗng nhiên tâm trí đã bắt đầu đi xa.
Cho nên đừng lo lắng, điều này xuất hiện với mọi thiền nhân. Hãy tiếp tục thiền. Trong vòng ba đến sáu tháng bạn sẽ nhìn thấy tâm trí biến mất, tiếng ồn sẽ trở nên ít hơn và ít hơn, tĩnh lặng nảy sinh. Hãy tiếp tục thiền.
*
[Một sannyasin nói, khi anh ta quay trở về với công việc của mình như là người thuyết giảng Thiên Chúa giáo mộ đạo, anh ta sẽ thực hiện nhóm Trung tâm và có thể là nhảy múa Sufi… nhưng anh ta sẽ cần năng lượng].
Thực hiện mọi thứ!
Năng lượng sẽ có sẵn cho bạn. Tôi sẽ có đó - chỉ việc thực hiện mọi việc bạn muốn làm. Và đừng lo lắng, chỉ nói với họ, những người sẽ cố tạo ra rắc rối cho bạn rằng, bây giờ bạn đang thực sự là Thiên Chúa giáo, bây giờ bạn đang làm việc trực tiếp với Jesus và bạn không quan tâm đến các thiền nhân. Nhiều nhất thì công việc sẽ bị mất; không có gì phải lo lắng! Hãy thích thú điều đó… và sẽ có đó cùng bạn.
*
[Trước đây, một sannyasin đã viết, khi cô ấy viết rằng người anh em của cô ấy cố tự sát, cô ấy rất buồn].
Đó là điều tự nhiên. Đôi khi xảy ra việc con người không có cách nào để khẳng định bản ngã của mình, họ chọn con đường tự sát như là cách thức khẳng định của bản ngã. Đó là cách nói với thế giới “Tôi có thể làm một cái gì đó”. Đơn giản là người ích kỷ nhất là người có thể thực hiện. Bạn không thể chọn ngày sinh, bỗng nhiên bạn ở đây, bạn không được chọn như vậy, không ai đã từng hỏi bạn. Chỉ điều duy nhất bạn có thể chọn là cái chết. Cho nên đôi khi những người rất thông minh tự sát hoặc thử tự sát. Đó là cách của họ nói với tồn tại, “ít nhất thì cái chết của tôi cũng không phải là tai nạn. Tôi sẽ tự chọn nó”.
Điều đó không có gì phải lo lắng. Và cho dù con người tự sát hay không thì thể nào họ cũng sẽ chết. Cái chết bị quấy nhiễu, nhưng cái chết quấy nhiễu chỉ bởi vì bạn cũng sợ cái chết.
Và rắc rối khác sẽ xảy ra vì bất kỳ điều gì bạn sợ thì bạn cũng thu hút tới nó. Sợ hãi và thu hút là hai mặt của một đồng tiền: bạn càng sợ hãi thì bạn càng bị thu hút. Nếu bạn không sợ thì không có sự thu hút; nếu không có sự thu hút thì không có nỗi sợ hãi.
Cho nên đây là trạng thái tốt để bạn vào thiền. Bạn trở nên buồn bã và bạn tức giận với tôi. Đây là điều tự nhiên, nhưng điều này cũng đơn giản là đang nuôi dưỡng một cái gì đó trong bạn. Bạn phải thiền về bạn nhiều hơn. Bạn phải nhìn thấy nhiều hơn rằng bạn sợ cái chết, rằng bạn có thể bị thu hút tới nó. Và bạn phải nhìn thấy rằng, nhiều thực hành là cần đến trước khi con người có thể bỏ rơi những thu hút và những nỗi sợ hãi. Con người phải trở nên rất cảnh giác và nhận biết.
Chỉ khi con người biết “ta không là cơ thể” thì nỗi sợ và sự thu hút về cái chết mới biến đi. Và đây là toàn bộ công việc mà sannyasin phải thực hiện. Đây là kỷ luật của sannyasin, biết “ta không phải là cơ thê,rất ta không phải là tâm trí”. Sử dụng mọi cơ hội, và sẽ có nhiều cơ hội xảy ra: người bạn sẽ chết, anh trai có thể tự tử, một vài người quen có thể bị tai nạn. Có nhiều điều sẽ xảy ra bởi vì chúng đang diễn ra ở khắp mọi nơi. Và thậm chí nếu không có gì xảy ra thế thì cái chết cũng sẽ xuất hiện. Cho dù nó xảy ra trên giường hay ngoài đường thì cũng có gì khác đâu?
Nhưng chúng ta phải thiền về những rắc rối này; có những rắc rối riêng tư. Điều đó không có gì liên quan tới người anh em của bạn mà nó có một cái gì đó liên quan tới chính tâm trí bạn. Người anh em đã tạo ra trạng thái và đã quấy nhiễu mọi thứ trong bạn, điều đó là tốt. Bây giờ, đừng kìm nén chúng mà hãy quẳng chúng ra khỏi cơ thể bạn. Hãy tận dụng thời điểm này, bạn ở đây để vứt bỏ mọi độc tố, mọi sự độc hại khỏi cơ thể bạn. Được làm sạch khỏi mọi thứ đó. Và đó là điều có thể.
Prem có nghĩa là tình yêu, anando có nghĩa là phúc lạc. Tình yêu là hạt mầm, phúc lạc là sự nở hoa của nó, và chỉ những người yêu thương, chan chứa tình yêu mới có thể đạt được phúc lạc.
Mọi người cố đạt được phúc lạc mà không cần hướng sâu vào tình yêu. Tình yêu có vẻ như là sự rủi ro, nguy hiểm. Và mọi người cũng đang rất đau khổ về điều đó bởi yêu có nghĩa là chia sẻ, dâng tặng, nhưng họ không muốn dâng tặng. Họ muốn nhận, họ muốn có phúc lạc, nhưng phúc lạc chỉ xuất hiện với những người có thể dâng tặng chính họ cho tình yêu một cách toàn bộ. Chỉ bằng việc dâng tặng chính bạn cho đấng cao cả linh thiêng, cho tồn tại của Thượng đế trong tình yêu một cách toàn bộ, bạn sẽ có được phúc lạc.
Phúc lạc là đỉnh cao, tình yêu là những nấc thang. Cho nên khi con người sẵn sàng chết vì tình yêu, họ sẽ đạt được phúc lạc. Và toàn bộ thế gian đang quá đau khổ, bởi vì mọi người đang cố đạt được phúc lạc mà không cần hy sinh bất kỳ thứ gì cho tình yêu.
Cho nên, ghi nhớ điều này: tình yêu là chìa khóa tới ô cửa của đấng cao cả linh thiêng.
Nhận xét
Đăng nhận xét